guāi qīn
guāi dàn
guāi hù
guāi liè
guāi lí
guāi kuí
guāi wǔ
guāi qì
guāi qiān
guāi là
guāi wéi
guāi yí
guāi dù
guāi gěng
guāi chuǎn
guāi mèi
guāi lí
guāi cháng
guāi cuò
guāi jiān
guāi yì
guāi zhāng
guāi chà
guāi rén
guāi miù
guāi wǔ
guāi yuǎn
guāi yōng
guāi yǎn
guāi jué
guāi luàn
guāi diào
guāi jiǎo
guāi shū
guāi é
guāi sàn
guāi zǔ
guāi zhēng
guāi yì
guāi pàn
guāi shū
guāi jiǎn
guāi zǐ
guāi pàn
guāi xī
guāi èr
guāi làn
guāi é
guāi shí
guāi wù
guāi lù
guāi màn
guāi lì
guāi shùn
guāi dùn
guāi bèi
guāi yù
guāi fēn
guāi kuò
guāi bó
guāi bèi
guāi guǎ
guāi guǐ
guāi qiǎo
guāi jiǎn
guāi shū
guāi nì
guāi jiàn
guāi yù
guāi chí
guāi wǔ
guāi fú
guāi qí
guāi wáng
guāi wàng
guāi hé
guāi yán
guāi zhōng
guāi pì
guāi fāng
guāi wěn
guāi yí
guāi lì
guāi liè
guāi ài
guāi wǎng
guāi bié
guāi lóng
guāi biàn
guāi xié
guāi yuè
guāi huá
guāi guāi
guāi zhí
guāi xù
guāi miù
guāi shī
guāi dòng
guāi jǔ
guāi jié
guāi sàng
guāi zhì
guāi chuǎn
guāi diāo
guāi yīng
guāi lì
guāi gé
guāi ài
guāi chuǎn
guāi tì
guāi zhōng
guāi fǎn
guāi zé
guāi chāi
guāi cì
guāi qì
guāi zá
guāi shuǎng
guāi wěi
guāi jué
guāi liè
guāi líng
guāi yū
guāi quē
hóng shū
quán shū
cǎo shū
fēn shū
jì shū
xiān shū
xiāo shū
liǎng shū
chǐ shū
shàng shū
jiān shū
fū shū
biǎo shū
yū shū
qīng shū
fú shū
gāng shū
diāo shū
àn shū
kuàng shū
jì shū
kuáng shū
lóng shū
kàng shū
cū shū
dān shū
yì shū
fēng shū
chì shū
qiān shū
guǒ shū
fū shū
jiǎn shū
liè shū
xiōng shū
shǒu shū
cū shū
mì shū
jiào shū
tíng shū
guàn shū
chuán shū
cuì shū
gù shū
diāo shū
yù shū
qīn shū
fēng shū
dào shū
shēng shū
bǎi shū
jué shū
yì shū
bì shū
tí shū
kuān shū
qú shū
guì shū
guāi shū
qú shū
lùn shū
èr shū
xíng shū
zhuō shū
lù shū
sòng shū
shū shū
qǐ shū
jǔ shū
kǎi shū
juān shū
kōng shū
kuò shū
biàn shū
pá shū
wán shū
sēn shū
bǐ shū
cū shū
jī shū
fú shū
cūn shū
qīng shū
jiàn shū
láng shū
sōu shū
jiāo shū
bié shū
fù shū
kǒng shū
xī shū
lián shū
nǐ shū
huī shū
jù shū
pī shū
zì shū
yuè shū
jiàn shū
sōu shū
huāng shū
xiāo shū
bǐ shū
⒈ 亦作“乖疎”。
⒉ 疏远。
引唐白居易《喜照密闲实四上人见过》诗:“紫衫朝士白髯翁,与俗乖疎与道通。”
⒊ 孤僻。
引唐司空图《争名》诗:“穷辱未甘英气阻,乖疎还有正人知。”
元马致远《荐福碑》第一折:“出来的越顽愚,忒乖疎。”
⒋ 差错疏漏。
引《旧唐书·杜佑传》:“图籍实多,事目非少,将事功毕,罔愧乖疏。”
宋孙光宪《北梦琐言》卷八:“泳乃自陈乖疎,公亦逊谢,恕其不相识也。”
郭沫若《<管子集校>引用校释书目提要》:“张佩纶《管子学》……喜谈古韵而乖疏,好立异説而滋蔓。”
乖guāi(1)(形)不闹;听话:小宝很~;阿姨非常喜欢他。(2)(形)伶俐;机警:这孩子嘴~|上了一次当;他也学得~多了。(3)(形)〈书〉违反情理:有~人情。(4)(形)不正常,指性情、行为:~戾|~谬。
疏读音:shū疏shū(1)本义:(动)清除阻塞使通畅;疏通:(动)清除阻塞使通畅;疏通(2)(形)事物之间距离远;事物的部分之间空隙大:~林|~星。(3)(形)关系远;不亲近;不熟悉:~远|生~。(4)(动)疏忽:~于防范。(5)(形)空虚:志大才~。(6)(动)分散;使从密变稀:~散。(7)姓。(8)(名)封建时代臣下向君主分条陈述事情的文字;条陈:上~。(9)(名)古书的比“注”更详细的注解;“注”的注:《十三经注~》。