xīn màn
fàng màn
jīn màn
qǐn màn
yán màn
jié màn
ào màn
xiè màn
duò màn
yín màn
guāi màn
líng màn
jiǎn màn
jù màn
cán màn
chǐ màn
wéi màn
kǔ màn
kuā màn
sōng màn
xiè màn
ào màn
huǎn màn
jiàn màn
háo màn
tān màn
kuài màn
xì màn
wǒ màn
yì màn
duò màn
qīng màn
dài màn
qiě màn
kuì màn
jī màn
jiāo màn
wū màn
jiǎn màn
pī màn
kuáng màn
kuān màn
chǒu màn
wǔ màn
wū màn
cháo màn
lǎn màn
jiàn màn
chí màn
bō màn
qīng màn
xiá màn
kuǎn màn
lǎn màn
xiè màn
jù màn
chǎn màn
áo màn
wǔ màn
zhèng màn
bèi màn
shū màn
yǒu màn
gāo màn
shū màn
líng màn
hū màn
xū màn
báo màn
bào màn
chí màn
sì màn
jù màn
qī màn
tāo màn
jiě màn
dú màn
dài màn
bǐ màn
fèi màn
bū màn
xián màn
qī màn
yóu màn
xié màn
jiāo màn
qīn màn
xiè màn
dàn màn
huī màn
怠慢;轻视。
⒈ 怠慢;轻视。
引《礼记·哀公问》:“今之君子,好实无厌,淫德不倦,荒怠敖慢,固民是尽。”
《荀子·强国》:“凡人好敖慢小事,大事至然后兴之务之,如是,则常不胜夫敦比於小事者矣。”
《汉书·萧望之传》:“上於是策望之曰:‘有司奏君责使者礼,遇丞相亡礼,廉声不闻,敖慢不逊,亡以扶政,帅先百僚。’”
颜师古注:“敖,读曰傲。”
清刘献廷《广阳杂记》卷四:“﹝张大元﹞敖慢无礼, 经略待之少不如意,輒悻悻见于词色。”
敖姓。
慢读音:màn慢màn(1)(形)速度低;行动迟缓:~车|~走|~手~脚|你走~一点儿;等着他。(2)(动)从缓:且~|~点儿告诉他;等两天再说。慢màn(动)态度冷淡;没有礼貌:傲~|怠~。