lǎn chóng
lǎn hàn
lǎn de
lǎn duò
lǎn fù
lǎn dùn
lǎn huò
lǎn lǎn
lǎn dai
lǎn zhuō
lǎn guǐ
lǎn xué
lǎn lóng
lǎn fàng
lǎn hóu
lǎn yāo
lǎn rén
lǎn juàn
lǎn bǎn
lǎn zhèng
lǎn duò
lǎn jǐ
lǎn qiè
lǎn dài
lǎn cán
lǎn jià
lǎn màn
lǎn sàn
lǎn yì
lǎn kùn
lǎn duò
fèi màn
wǔ màn
shū màn
jié màn
jīn màn
jiāo màn
chí màn
chǒu màn
pī màn
qīn màn
áo màn
wǔ màn
duò màn
huǎn màn
cán màn
xiè màn
tāo màn
kuā màn
sì màn
dài màn
guāi màn
sōng màn
xiè màn
lǎn màn
jù màn
ào màn
jù màn
duò màn
líng màn
gāo màn
xiè màn
lǎn màn
yì màn
bū màn
báo màn
kuài màn
yǒu màn
wǒ màn
yín màn
xīn màn
bèi màn
qī màn
xiá màn
chǎn màn
yóu màn
wéi màn
xián màn
bō màn
kǔ màn
jiě màn
wū màn
xié màn
jī màn
bào màn
zhèng màn
cháo màn
qīng màn
qī màn
dàn màn
jiǎn màn
hū màn
chǐ màn
wū màn
líng màn
tān màn
qiě màn
dú màn
jiàn màn
xiè màn
dài màn
jù màn
ào màn
kuì màn
kuáng màn
jiāo màn
bǐ màn
xì màn
kuān màn
chí màn
kuǎn màn
jiàn màn
xū màn
qīng màn
yán màn
qǐn màn
háo màn
jiǎn màn
fàng màn
shū màn
huī màn
⒈ 懒,一本作“嬾”。
引语本三国魏嵇康《与山巨源绝交书》:“又纵逸来久,情意傲散,简与礼相背,懒与慢相成。”
唐杜甫《伤秋》诗:“懒慢头时櫛,艰难带减围。”
唐皇甫冉《田家作》诗:“嵇康懒慢性,祗自恋风烟。”
宋苏轼《与范纯父侍郎书》之一:“到潁半年,始此上问,懒慢之罪,踧踖无地。”
清王晫《今世说·巧艺》:“﹝王崇节﹞多病,习懒慢,不喜为章句学。”
⒉ 嬾慢:犹懒散。
引明袁宗道《早春独坐》诗:“迂疎生事简,嬾慢见人难。”
清曹寅《宿华阳》诗:“多年嬾慢水曹部,輒为寒梅办急装。”
懒lǎn(1)(形)懒惰:腿~|好吃~做。(2)(形)疲倦;没力气:身子发~;大概是感冒了。
慢读音:màn慢màn(1)(形)速度低;行动迟缓:~车|~走|~手~脚|你走~一点儿;等着他。(2)(动)从缓:且~|~点儿告诉他;等两天再说。慢màn(动)态度冷淡;没有礼貌:傲~|怠~。