yāo jìn
yāo rén
yāo ráo
yāo xiáng
yāo gǔ
yāo xián
yāo niè
yāo yàn
yāo me
yāo yě
yāo yán
yāo nǚ
yāo huò
yāo mó
yāo jī
yāo shù
yāo fēn
yāo wán
yāo mèng
yāo cǎo
yāo zī
yāo xìng
yāo yāo
yāo jī
yāo xiōng
yāo jiù
yāo tóng
yāo qì
yāo jiāo
yāo é
yāo shěng
yāo dàn
yāo pó
yāo ráo
yāo mèi
yāo huàn
yāo wàng
yāo mèi
yāo chī
yāo jì
yāo ráo
yāo lì
yāo fēn
yāo yàn
yāo xián
yāo miào
yāo diào
yāo fǎ
yāo huì
yāo guài
yāo jing
hóng yàn
fēng yàn
nóng yàn
yuē yàn
yáo yàn
yě yàn
hán yàn
chī yàn
liàng yàn
xīn yàn
jìng yàn
duān yàn
jīng yàn
guī yàn
gǔ yàn
zhēng yàn
yì yàn
jué yàn
jí yàn
jiāo yàn
nuǎn yàn
jìng yàn
xiāng yàn
qīng yàn
qiú yàn
guài yàn
mù yàn
yāo yàn
míng yàn
qī yàn
jiāo yàn
zhǎn yàn
xiān yàn
guī yàn
jiā yàn
měi yàn
pò yàn
yáo yàn
huā yàn
wán yàn
guì yàn
fú yàn
cán yàn
āi yàn
qǐ yàn
kuáng yàn
nèn yàn
bāo yàn
yào yàn
chóu yàn
hān yàn
jīng yàn
xiān yàn
chūn yàn
sòng yàn
mù yàn
dàn yàn
zhì yàn
jǐn yàn
jīng yàn
cóng yàn
xiān yàn
cè yàn
huá yàn
lěng yàn
dàn yàn
chǔ yàn
fěn yàn
wǎn yàn
shū yàn
fàn yàn
guāng yàn
ruì yàn
cǎi yàn
wū yàn
xīn yàn
yán yàn
bì yàn
tǔ yàn
huì yàn
fù yàn
jiāo yàn
qín yàn
yāo yàn
fā yàn
kuā yàn
fán yàn
fán yàn
yù yàn
yín yàn
gū yàn
dān yàn
càn yàn
gāo yàn
yān yàn
dòu yàn
nóng yàn
liè yàn
chěng yàn
妖艳yāoyàn
(1) 异常艳丽而不端庄
英pretty and coquettish⒈ 见“妖艳”。亦作“妖艷”。
⒉ 艳丽。
引《初学记》卷二七引三国魏锺会《菊花赋》:“乃有毛嬙西施荆姬秦嬴,妍姿妖艳,一顾倾城。”
《隋书·五行志下》:“陈后主时,有张贵妃、孔贵嬪,并有国色,称为妖艷。”
宋晏殊《浣溪沙》词:“三月和风满上林,牡丹妖艳直千金。”
杨沫《青春之歌》第一部第三章:“这是个年轻的中国女人,站在一个老太婆的洋伞旁边,服装阔绰而妖艳。”
⒊ 指美女。
引隋卢思道《美女篇》诗:“京洛多妖艳,餘香爱物华。”
《旧五代史·皇甫遇王清等传论》:“惑妖艳以丧其命,因醇酎以亡其身。”
《东周列国志》第十二回:“妖艷春秋首二姜,致令齐卫紊纲常。”
美丽而不庄重。
妖yāo(1)(名)妖怪:女~|~魔。(2)(形)邪恶而迷惑人的:~道|~物。(3)(形)装束奇特;作风不正派(多指女性):~里~气|~艳。(4)(形)〈书〉艳丽;妩媚:~娆。
艳读音:yàn1.色彩光泽鲜明好看:~丽。娇~。百花争~。这布的花色太~了,有没有素一点的?
2.指关于爱情方面的;香艳:~情。~史。
3.羡慕:~羡。
4.姓。