gào biàn
gào jìn
gào shé
gào cún
gào miǎn
gào biǎn
gào fù
gào qìng
gào nì
gào jiè
gào shēn
gào zhá
gào jiào
gào yuè
gào jiè
gào chuī
gào lǐ
gào liáo
gào chá
gào shǒu
gào dài
gào jiè
gào jié
gào xiū
gào miào
gào lài
gào chǎn
gào mí
gào mín
gào qī
gào pò
gào hé
gào fá
gào rǎo
gào bié
gào má
gào chéng
gào sàng
gào jí
gào biàn
gào jiè
gào mì
gào yù
gào shuò
gào qǐng
gào yǎng
gào nán
gào yāo
gào bào
gào āi
gào jiě
gào zhǐ
gào láo
gào tuō
gào liè
gào bái
gào sòng
gào zhōng
gào lǎo
gào xiōng
gào zhuàng
gào jí
gào qǐ
gào yè
gào chì
gào jià
gào yī
gào xiè
gào hē
gào lùn
gào jì
gào fā
gào qiǎn
gào zhù
gào xīn
gào yù
gào song
gào shuò
gào lìng
gào bǐng
gào zuò
gào pìn
gào ráo
gào cú
gào guī
gào jié
gào xiǎng
gào zhuàng
gào guān
gào jiān
gào jǐng
gào cí
gào lǐ
gào shi
gào zhá
gào mìng
gào fèng
gào zuì
gào cí
gào huāng
gào yǔ
gào wén
gào song
gào bìng
gào níng
gào dí
gào huí
gào tiān
gào jùn
gào shì
gào yán
gào yǐn
gào jié
gào zhì
gào qiú
gào zhài
gào sù
gào háng
gào shèng
gào dài
gào zhù
gào bāng
gào jué
gào zhì
gào wèi
gào dǎo
gào dié
gào dǎo
gào tuō
gào tuì
gào jī
gào sài
gào fú
gào shí
gào jué
gào tuō
gào zhī
gào dòu
gào quē
gào lèi
gào kuì
xiǎn shì
cì shì
qǐ shì
gōng shì
fēn shì
fěng shì
bǎng shì
míng shì
chuán shì
tú shì
bān shì
mò shì
chū shì
qǐ shì
yù shì
yǎn shì
zhāng shì
biāo shì
jué shì
dǎo shì
huì shì
jiàn shì
lǎn shì
fù shì
chǎn shì
jiǎn shì
chén shì
kuā shì
hán shì
gào shi
qīng shì
tí shì
jiē shì
jǐng shì
yuè shì
chéng shì
yǐn shì
lái shì
pī shì
lǜ shì
zhāo shì
kāi shì
chéng shì
jiā shì
yáng shì
bān shì
chuí shì
xiǎo shì
xùn shì
jiào shì
cái shì
pò shì
jīn shì
jì shì
shén shì
tòu shì
àn shì
zhǎn shì
pī shì
shǒu shì
bǎng shì
jiān shì
guān shì
zhǐ shì
qǐng shì
zhǐ shì
lǐng shì
biǎo shì
chāo shì
xuān shì
xuàn shì
pái shì
yǐn shì
jiè shì
yù shì
jū shì
告示gào shi
1. 以言语告诉他人,使他明白己意。
例社长排门告示:但(.好工具)有的差使无推故,这差使不寻俗。——《哨遍·高祖还乡》英notice; official proclamation; bulletin;2. 政府公布的文书,如近代的布告。
例安民告示。⒈ 晓谕,示知。
引《荀子·荣辱》:“仁者好告示人。”
《后汉书·隗嚣传》:“因数腾书陇蜀,告示祸福。”
《北史·叔孙俊传》:“每奉詔宣外,必告示慇懃,是以上下嘉叹。”
《朱子语类》卷八九:“待两三日方知,遂出榜告示。”
高云览《小城春秋》第十八章:“公安局公开告示,禁止歌咏队在街头教群众唱歌。”
⒉ 布告,通告大众的文件。
引元杨显之《潇湘雨》第一折:“如今沿途留下告示,如有收留小女翠鸞者,赏他花银十两。”
明冯惟敏《不伏老》第一折:“那壁厢掛着的是告示也。”
端木蕻良《科尔沁旗草原》十九:“县衙门的告示,早就下来了。晓谕百姓凡有在中秋夜晚燃放鞭炮者,以通匪论罪。”
把自己的意思告晓他人。
告gào(1)(动)把事情向人陈述、解说:~诉|~知|广~|报~|通~|忠~。(2)(动)向国家行政司法机关检举、控诉:~状|到法院去~他。(3)(动)为了某事而请求:~假|~贷。(4)(动)表明:~辞|自~奋勇。(5)(动)宣布或表示某种情况的实现:~成|~罄|~一段落。
示读音:shì示shì(动)把事物摆出来或指出来使人知道;表示:告~|~众。