zá jiàn
zá rén
zá jū
zá kē
zá liáng
zá gōng
zá jiù
zá chuán
zá bà
zá kè
zá gǎn
zá cǎo
zá cuò
zá gǎn
zá cài
zá shuì
zá jù
zá zhì
zá lèi
zá lù
zá tǐ
zá jīng
zá mài
zá yǒng
zá zhì
zá qià
zá liú
zá bù
zá fú
zá qì
zá lèi
zá cì
zá jiǎo
zá yǐn
zá sòu
zá sè
zá róu
zá chāo
zá qíng
zá hùn
zá sui
zá tà
zá shuǎ
zá fù
zá chà
zá yì
zá huó
zá miàn
zá rán
zá pǐn
zá tà
zá juān
zá kuài
zá pài
zá bìng
zá luàn
zá yáo
zá bàn
zá diào
zá chā
zá lùn
zá wù
zá zhǒng
zá pèi
zá zá
zá chuī
zá huò
zá cǎi
zá jì
zá bǐ
zá yóu
zá xùn
zá jiàn
zá bàn
zá zuǎn
zá cuàn
zá wěi
zá jì
zá mín
zá fǎn
zá bīn
zá wén
zá cǎi
zá féi
zá bàn
zá qǔ
zá miàn
zá jiāo
zá qì
zá jū
zá jiā
zá hú
zá xí
zá liào
zá gē
zá shī
zá bó
zá míng
zá lǜ
zá shēn
zá làn
zá hùn
zá dài
zá tán
zá hé
zá pái
zá huán
zá wā
zá yòng
zá kǎo
zá zhàn
zá jì
zá rǎo
zá hūn
zá néng
zá lǔ
zá shuō
zá rǒng
zá biàn
zá hù
zá fèi
zá fàn
zá huì
zá huì
zá niàn
zá lù
zá bó
zá yǐ
zá huì
zá cè
zá cuò
zá yì
shǐ jù
kòu jù
xián jù
xǐ jù
yí jù
jī jù
dǔ jù
diāo jù
hù jù
qǔ jù
ér jù
mián jù
dòng jù
è jù
mǐn jù
guǎng jù
gē jù
zhòng jù
xiāng jù
biān jù
bái jù
sū jù
yáo jù
cháo jù
fán jù
guì jù
jí jù
jí jù
bēi jù
xiāng jù
pí jù
qín jù
xīn jù
wǔ jù
láo jù
huó jù
jiǎn jù
hàn jù
zhuàng jù
wù jù
huái jù
bēi jù
cháo jù
qióng jù
pú jù
kǔ jù
diān jù
dǎi jù
duǎn jù
dāo jù
xiào jù
yù jù
yōu jù
gàn jù
yǎ jù
shī jù
háo jù
yuè jù
chǒu jù
cóng jù
zé jù
yǐng jù
fēn jù
shū jù
yōng jù
jiān jù
huá jù
tán jù
wǔ jù
zēng jù
jīng jù
rǒng jù
pín jù
lǐ jù
kùn jù
qí jù
háng jù
chuān jù
mù jù
huàn jù
biān jù
huī jù
hú jù
àn jù
chǔ jù
diāo jù
jiāo jù
yǒng jù
nào jù
cǎn jù
lǚ jù
fán jù
kuáng jù
qù jù
shěn jù
zá jù
yuè jù
kūn jù
píng jù
jī jù
lú jù
tuán jù
zuò jù
jìn jù
suì jù
zhì jù
xié jù
cōng jù
lǒng jù
yuán jù
jìn jù
wǔ jù
huà jù
gàn jù
xì jù
píng jù
shào jù
rǒng jù
wǔ jù
wēi jù
chōng jù
guó jù
jiā jù
yīn jù
杂剧zájù
(1) 宋代的一种以滑稽调笑为特点的表演。元代发展成戏曲,每本多为四折,每折由同宫调同韵的北曲套曲和宾白组成。明清两代的杂剧[.好工具]每本不限四折
英poetic drama set to music,flourishing in the Yuan Dynasty⒈ 戏曲名词。 中国戏曲史上有多种以杂剧为名的表演形式。晚唐已见“杂剧”之名,其特点不详。其后有宋杂剧、 元杂剧、温州杂剧、南杂剧等。通常指元杂剧,每本以四折为主,有时另加楔子,每折用同宫调同韵的北曲套数和宾白组成。 唐李德裕《论故循州司马杜元颖第二状》:“蛮共掠九千人成都郭下。
引成都、华阳两县只有八十人,其中一人是子女锦锦,杂剧丈夫二人。”
宋灌圃耐得翁《都城纪胜·瓦舍众技》:“杂剧中,末泥为长,每四人或五人为一场,先做寻常熟事一段,名曰艷段;次做正杂剧,通名为两段。”
明陶宗仪《辍耕录·杂剧曲名》:“传奇犹宋戏曲之变,世传谓之杂剧。”
一种戏曲。原为宋代以滑稽方式表演的戏,至元代则指以北曲为主干的戏剧。通常分为四折,有的则依剧情在开头或两折之间加楔子,每折用同一宫调及同一个韵,由一个脚色独唱,其他脚色则用道白。
杂zá(1)(形)多种多样的;混杂的。(2)(动)混合在一起;搀杂。
剧读音:jù剧jù(1)(名)戏剧:演~|话~|独幕~|惨~|丑~。(2)(名)(Jù)姓。剧jù(形)猛烈:~烈|~痛|~饮|~变|病势加~。