zá liào
zá yì
zá cuò
zá yǐ
zá dài
zá chà
zá huò
zá qíng
zá bìng
zá qì
zá bàn
zá zhì
zá shuì
zá jiù
zá bǐ
zá lèi
zá fèi
zá jū
zá wěi
zá jiàn
zá kē
zá liáng
zá wù
zá cài
zá rǒng
zá jì
zá gǎn
zá lùn
zá qià
zá hù
zá jiàn
zá yǐn
zá cǎo
zá shī
zá shēn
zá pài
zá rǎo
zá lǜ
zá miàn
zá juān
zá kuài
zá mín
zá cì
zá tǐ
zá hùn
zá hūn
zá qì
zá bàn
zá zhǒng
zá jì
zá làn
zá rén
zá huì
zá chuī
zá gōng
zá lù
zá cè
zá cǎi
zá bīn
zá pǐn
zá cuò
zá huì
zá yáo
zá róu
zá miàn
zá luàn
zá lèi
zá fàn
zá liú
zá fù
zá tà
zá míng
zá huó
zá diào
zá yóu
zá gǎn
zá pái
zá jū
zá lù
zá yǒng
zá shuǎ
zá xí
zá zá
zá zhàn
zá pèi
zá jù
zá tà
zá yì
zá huán
zá jì
zá qǔ
zá néng
zá zuǎn
zá féi
zá jiǎo
zá chā
zá jiā
zá cuàn
zá gē
zá sui
zá hú
zá kè
zá bó
zá bó
zá biàn
zá wā
zá fú
zá sè
zá jiāo
zá bà
zá cǎi
zá hé
zá bù
zá shuō
zá sòu
zá lǔ
zá jīng
zá wén
zá tán
zá hùn
zá xùn
zá chuán
zá rán
zá niàn
zá mài
zá fǎn
zá bàn
zá yòng
zá zhì
zá kǎo
zá chāo
zá huì
⒈ 宋代流行的一种小戏。以剧情简单,逗人喜笑著称。一般为杂剧之散段。 宋孟元老《东京梦华录·元宵》:“奇术异能,歌舞百戏…… 王十二,作剧术。 邹遇、田地广,杂扮。
引苏十、孟宣,筑毬。”
宋吴自牧《梦粱录·妓乐》:“又有杂扮,或曰‘杂班’,又名‘纽元子’,又谓之‘拔和’,即杂剧之散段也。顷在汴京时,村落野夫,罕得入城,遂撰此端,多是借装山东、河北村叟,以资笑端。”
任半塘《唐戏弄》第二章四:“至宋金,杂剧之外,又有杂扮,或以为扮而不演,非。”
杂zá(1)(形)多种多样的;混杂的。(2)(动)混合在一起;搀杂。
扮读音:bàn扮bàn(1)(动)化装成:《逼上梁山》里他~宋江。(2)(动)面部表情装成:~鬼脸。