zá hù
zá huó
zá zhì
zá juān
zá chāo
zá lèi
zá diào
zá jì
zá miàn
zá bàn
zá jì
zá jiāo
zá rén
zá huì
zá gǎn
zá lùn
zá sè
zá biàn
zá rǎo
zá jì
zá fú
zá fèi
zá huán
zá bù
zá chuī
zá bà
zá yì
zá tà
zá yǐn
zá liáng
zá kǎo
zá lèi
zá kē
zá jīng
zá cuò
zá bīn
zá kuài
zá pái
zá gē
zá luàn
zá tà
zá hú
zá cǎi
zá rǒng
zá jiàn
zá lǔ
zá mín
zá jū
zá sòu
zá qíng
zá cǎo
zá tǐ
zá jiǎo
zá kè
zá bó
zá xí
zá bó
zá rán
zá cì
zá hùn
zá hùn
zá shī
zá tán
zá pèi
zá cài
zá qì
zá róu
zá yǐ
zá hé
zá fù
zá lù
zá zhì
zá hūn
zá zhǒng
zá jiàn
zá míng
zá shuǎ
zá liào
zá qǔ
zá qià
zá chuán
zá làn
zá lù
zá pài
zá féi
zá bàn
zá wén
zá wā
zá shēn
zá huì
zá zuǎn
zá dài
zá cè
zá yóu
zá cǎi
zá bàn
zá jū
zá qì
zá huò
zá fàn
zá wěi
zá gōng
zá chà
zá jiā
zá liú
zá shuō
zá néng
zá bǐ
zá pǐn
zá bìng
zá cuò
zá xùn
zá fǎn
zá chā
zá yì
zá cuàn
zá shuì
zá zhàn
zá yáo
zá zá
zá yǒng
zá jù
zá gǎn
zá sui
zá huì
zá niàn
zá miàn
zá wù
zá yòng
zá mài
zá jiù
zá lǜ
[.好工具]杂耍záshuǎ
(1) 旧时对曲艺、杂技等技艺的合称。亦称“什样杂耍”
英sideshow; vandeville⒈ 杂技。有时亦兼指曲艺。
引清李斗《扬州画舫录·虹桥录下》:“杂耍之技,来自四方,集於堤上。如立竿百仞,建帜於颠,一人盘空拔帜,如猱升木,谓之竿戏。长剑直插喉嗉,谓之饮剑。”
震钧《天咫偶闻》卷七:“余髫年时,如泰华轩、景泰轩、地安门之乐春芳,皆有杂爨,京师俗称杂耍,其剧多鱼龙曼衍,吐火吞刀及平话、嘌唱之类。”
⒉ 指演杂技的人。
引茅盾《林家铺子》五:“关帝庙前那空场上,照例来了跑江湖赶新年生意的摊贩和变把戏的杂耍。”
相声、魔术、民间技艺等的总称。
杂zá(1)(形)多种多样的;混杂的。(2)(动)混合在一起;搀杂。
耍读音:shuǎ耍shuǎ(1)(动〈方〉玩;玩耍:让孩子到院子里~去。(2)(动)玩弄;戏弄:~花枪|~猴儿。(3)(动)施展;表现出来(多含贬义):~毛杆|~态度。(4)姓。