zá huó
zá lù
zá jì
zá tǐ
zá cuò
zá yóu
zá qíng
zá kǎo
zá fèi
zá hù
zá gǎn
zá zhǒng
zá làn
zá huì
zá liào
zá jiù
zá diào
zá féi
zá luàn
zá pái
zá miàn
zá qì
zá chuán
zá dài
zá liú
zá liáng
zá sui
zá shī
zá rán
zá cǎi
zá pèi
zá fú
zá gē
zá yòng
zá huì
zá sè
zá tà
zá cài
zá jīng
zá xùn
zá mín
zá sòu
zá xí
zá yáo
zá bǐ
zá fàn
zá kuài
zá jiàn
zá chā
zá wěi
zá lǜ
zá pài
zá kè
zá chà
zá chāo
zá cǎi
zá zuǎn
zá bàn
zá hūn
zá tà
zá rén
zá gōng
zá chuī
zá fù
zá rǎo
zá yǒng
zá cè
zá cuò
zá shuō
zá kē
zá zá
zá wén
zá shuì
zá zhàn
zá shuǎ
zá hùn
zá bà
zá jiǎo
zá bó
zá bù
zá huì
zá bìng
zá róu
zá néng
zá qǔ
zá zhì
zá jì
zá lǔ
zá míng
zá pǐn
zá fǎn
zá biàn
zá jù
zá huán
zá yì
zá yì
zá cì
zá tán
zá lèi
zá qià
zá hùn
zá lèi
zá jiā
zá shēn
zá jiāo
zá jì
zá jiàn
zá rǒng
zá yǐn
zá lùn
zá miàn
zá cuàn
zá huò
zá jū
zá yǐ
zá hé
zá juān
zá lù
zá wā
zá hú
zá bó
zá qì
zá gǎn
zá zhì
zá bīn
zá cǎo
zá bàn
zá jū
zá wù
zá bàn
zá niàn
zá mài
liù rǎo
guō rǎo
chōng rǎo
fēn rǎo
hūn rǎo
kē rǎo
líng rǎo
láo rǎo
rǒng rǎo
héng rǎo
gōu rǎo
gào rǎo
jǐng rǎo
jī rǎo
cāi rǎo
dǎ rǎo
wǔ rǎo
huān rǎo
jǔ rǎo
hū rǎo
chóu rǎo
jiān rǎo
náo rǎo
zá rǎo
yún rǎo
yīng rǎo
rǒng rǎo
hé rǎo
hùn rǎo
fán rǎo
bō rǎo
huāng rǎo
kuāng rǎo
dùn rǎo
bī rǎo
chuàn rǎo
huáng rǎo
cuàn rǎo
lóng rǎo
jī rǎo
zāo rǎo
zào rǎo
zhòng rǎo
chán rǎo
xiá rǎo
gān rǎo
cǎo rǎo
xí rǎo
zǔ rǎo
fèng rǎo
huàn rǎo
liǎo rǎo
chǎo rǎo
xuān rǎo
sì rǎo
zào rǎo
rǎng rǎo
hùn rǎo
jīng rǎo
jiāo rǎo
qún rǎo
qún rǎo
jiāo rǎo
qiān rǎo
dào rǎo
huān rǎo
ān rǎo
qīn rǎo
fēn rǎo
xùn rǎo
zhuó rǎo
kòu rǎo
kùn rǎo
hòu rǎo
jiū rǎo
sì rǎo
zī rǎo
dú rǎo
fén rǎo
chù rǎo
zhà rǎo
jiǎo rǎo
fán rǎo
hài rǎo
bēng rǎo
xiōng rǎo
qǔ rǎo
huáng rǎo
kē rǎo
hé rǎo
dòng rǎo
fǎn rǎo
qū rǎo
jìn rǎo
shòu rǎo
cǎo rǎo
hào rǎo
dá rǎo
zì rǎo
sāo rǎo
huī rǎo
⒈ 杂糅。
引《史记·历书》:“少暤氏之衰也, 九黎乱德,民神杂扰,不可放物。”
《后汉书·张衡传》:“当少昊清阳之末,实或乱德,人神杂扰,不可方物。”
《宋书·礼志四》:“礼俗烦紊,人神杂扰,公私奔蹙。”
⒉ 杂乱。
引南朝梁沉约《神不灭论》:“情灵浅弱,心虑杂扰。”
宋无名氏《异闻总录》卷一:“村中闻数百千人行声,或语,或笑,或歌,或哭,杂扰匆遽,不甚明了,莫不骇恠。”
明王守仁《传习录》卷下:“日中以往,神气渐昏,往来杂扰,就是春秋、战国世界。”
杂zá(1)(形)多种多样的;混杂的。(2)(动)混合在一起;搀杂。
扰读音:rǎo扰rǎo(1)(动)扰乱;搅扰:干~|打~。(2)(动)〈书〉混乱:纷~。(3)(动)客套话;因受人款待而表示客气:我~了他一顿饭。