piàn tuǐ
piàn qǔ
piàn yóu
piàn lài
piàn gùn
piàn cí
piàn kǒu
piàn hūn
piàn guǐ
piàn yòu
piàn xié
piàn gòng
piàn xià
piàn zuǐ
piàn shí
piàn zǐ
piàn rén
piàn zhà
piàn mǎ
piàn hǒng
piàn jú
piàn zhuàn
piàn guǎi
piàn shù
piàn duān
piàn zāng
piàn hài
piàn zéi
dǎ hǒng
quàn hǒng
huā hǒng
diào hǒng
hú hǒng
jiǎo hong
chuò hǒng
gòu hǒng
suō hǒng
xiāo hǒng
shì hǒng
hé hǒng
yī hōng
jiāo hǒng
chuàn hǒng
xū hǒng
chèn hōng
dòu hǒng
zōu hǒng
kuāng hǒng
hōng hǒng
nào hong
huá hǒng
mǎi hǒng
qǐ hòng
méng hǒng
káng hǒng
cuō hǒng
gōu hǒng
xiào hǒng
cuān hōng
nèi hǒng
shào hǒng
zhuàn hǒng
mán hǒng
piàn hǒng
huān hǒng
jūn hǒng
qī hǒng
kāi hǒng
zhà hǒng
yòu hǒng
gòu hǒng
xuān hōng
luàn hǒng
⒈ 哄骗。
引清黄六鸿《福惠全书·刑名·拉撅》:“拐出主子金珠其物,俱被其骗哄而去。”
《豆棚闲话·藩伯子散宅兴家》:“把当初吞佔的声势,骗哄的局面,盘算的计较,每人説了许多。”
骗piàn(1)(动)用谎言或诡计使人上当;欺骗:~人|受~。(2)(动)用欺骗的手段取得:~钱。见〔骗马〕、〔骗腿儿〕。
哄读音:hōng,hǒng,hòng[ hǒng ]1. 说假话骗人:哄人。哄弄。哄骗。
2. 用语言或行动逗人喜欢:哄逗。哄劝。哄小孩儿。