piàn zhuàn
piàn lài
piàn mǎ
piàn yóu
piàn zhà
piàn guǐ
piàn cí
piàn guǎi
piàn gòng
piàn qǔ
piàn tuǐ
piàn yòu
piàn rén
piàn zǐ
piàn shù
piàn gùn
piàn xié
piàn jú
piàn duān
piàn zāng
piàn hǒng
piàn hài
piàn zuǐ
piàn xià
piàn zéi
piàn hūn
piàn shí
piàn kǒu
kē zhà
huái zhà
zào zhà
tān zhà
zhā zhà
jiǎo zhà
yì zhà
jú zhà
hè zhà
jiǎo zhà
jiāo zhà
jué zhà
kuāng zhà
quán zhà
bǐ zhà
xià zhà
é zhà
móu zhà
chǎn zhà
dàn zhà
jiǔ zhà
jū zhà
kuáng zhà
tài zhà
xióng zhà
kuā zhà
qī zhà
qiǎo zhà
huǎng zhà
lán zhà
guǐ zhà
hòng zhà
biàn zhà
jiāo zhà
màn zhà
qíng zhà
dǎ zhà
cāi zhà
qīng zhà
sì zhà
suǒ zhà
jiān zhà
xū zhà
cuó zhà
shì zhà
jiàn zhà
diāo zhà
piàn zhà
xiǎn zhà
kē zhà
lè zhà
bào zhà
dào zhà
nì zhà
xiǎn zhà
zǎng zhà
biàn zhà
wěi zhà
jī zhà
qiāo zhà
jiàn zhà
suō zhà
⒈ 欺骗讹诈。
引宋周密《癸辛杂识续集·乌贼得名》:“盖其腹中之墨可写伪契券,宛然如新,过半年则淡然如无字。故狡者专以为骗诈之谋,故謚曰贼云。”
《文明小史》第二六回:“那有什么热心,不过哄吓骗诈,即如那位广东人,是著名的大滑头。”
京剧《将相和》:“那时相如言道:‘布衣之交尚不相欺,何况大王乃万乘之君,岂能以骗诈行事!’”
骗piàn(1)(动)用谎言或诡计使人上当;欺骗:~人|受~。(2)(动)用欺骗的手段取得:~钱。见〔骗马〕、〔骗腿儿〕。
诈读音:zhà诈zhà(1)(动)欺骗:~骗。(2)(动)假装:~降|~死。(3)(动)用假话试探;使对方吐露真情:你不要拿话~我。