nù chì
nù wěn
nù bù
nù nà
nù fàng
nù huá
nù zú
nù qiǎn
nù fú
nù mà
nù zhāng
nù zào
nù hè
nù xíng
nù wā
nù jiāng
nù yán
nù qiè
nù wǔ
nù yǒng
nù sè
nù chì
nù qì
nù mǎ
nù mù
nù fèn
nù shēng
nù huì
nù hǒu
nù chēn
nù zhǎng
nù cháo
nù lóng
nù yuàn
nù tāo
nù háo
nù shì
nù huǒ
nù qì
nù wā
nù róng
nù fà
nù jiá
nù làng
nù ní
nù hèn
nù fèn
nù háo
nù è
nù tè
nù bì
nù xīn
nù máng
nù shāng
nù nǎo
nù shuǐ
gòu zhāng
fǎn zhāng
zhōu zhāng
èr zhāng
xióng zhāng
chǐ zhāng
pū zhāng
jù zhāng
xǔ zhāng
diān zhāng
hú zhāng
fèn zhāng
guāi zhāng
cāo zhāng
mù zhāng
kuò zhāng
kǎi zhāng
guǎn zhāng
chī zhāng
chuǎn zhāng
shè zhāng
huāng zhāng
zhōu zhāng
jī zhāng
péng zhāng
bǎi zhāng
huī zhāng
xī zhāng
guǎng zhāng
bān zhāng
zhào zhāng
qǔ zhāng
bò zhāng
yā zhāng
jǐn zhāng
gòng zhāng
shū zhāng
pào zhāng
jué zhāng
gǎi zhāng
gēng zhāng
dì zhāng
yìng zhāng
pí zhāng
zhōu zhāng
xīn zhāng
zhǐ zhāng
bàng zhāng
chí zhāng
hè zhāng
huī zhāng
pāi zhāng
xiāo zhāng
shēng zhāng
kuò zhāng
chēng zhāng
fēn zhāng
guān zhāng
fū zhāng
qiān zhāng
tuò zhāng
huāng zhāng
gòng zhāng
xiāo zhāng
wèi zhāng
fàn zhāng
gāo zhāng
xiāo zhāng
shēn zhāng
shēn zhāng
bēn zhāng
chóng zhāng
nù zhāng
jīn zhāng
qiān zhang
yàn zhāng
zhōu zhāng
wēi zhāng
pī zhāng
chū zhāng
chì zhāng
sǔn zhāng
kuā zhāng
péng zhāng
fèn zhāng
jié zhāng
juě zhāng
jiàn zhāng
zhǔ zhāng
yuán zhāng
hán zhāng
jīn zhāng
féi zhāng
màn zhāng
fāng zhāng
sān zhāng
dàng zhāng
dǎ zhāng
xiāo zhāng
xiá zhāng
huī zhāng
kāi zhāng
jiāng zhāng
⒈ 波涛汹涌貌。
引宋王安石《送张宣义之官越幕》诗之一:“惟有西兴渡, 灵胥或怒张。”
⒉ 笔力雄健。
引宋米芾《海岳名言》:“筋骨之説出於柳,世人但以怒张为筋骨,不知不怒张自有筋骨焉。”
⒊ 指诗格粗豪浅露。
引宋魏泰《临汉隐居诗话》:“诗主优柔感讽,不在逞豪放而致怒张也。”
宋严羽《沧浪诗话·诗辨》:“其末流甚者,叫噪怒张,殊乖忠厚之风,殆以駡詈为诗。”
清王夫之《薑斋诗话》卷二:“抑专以遒劲为雄,怒张之气,繇此而滥觴焉。”
⒋ 指猛禽双翼奋展。
引清刘大櫆《雷说》:“雷之为形,非走非翔。象彼鹰隼,两翼怒张。”
书法笔力雄健。
怒nù(1)(形)基本义:生气;愤怒:生气;愤怒(2)(形)形容气势很盛:~放|~潮。
张读音:zhāng张zhāng(1)基本义:(动)使合拢的东西分开或使紧缩的东西放开。(2)(动)陈设;铺排:~灯结彩|大~筵席。(3)(动)扩大;夸张:虚~声势。(4)(动)看;望:东~西望。(5)(动)旧时商店开业:新~|开~。(6)(量)与成张的事物搭配:两~纸|三~床|一~嘴|一~弓。(7)(名)二十八宿之一。(8)(Zhānɡ)姓。