jié zhāng
péng zhāng
xiāo zhāng
pāi zhāng
dǎ zhāng
kāi zhāng
xiāo zhāng
zhào zhāng
jǐn zhāng
jué zhāng
shēng zhāng
chuǎn zhāng
zhǐ zhāng
sān zhāng
huī zhāng
chǐ zhāng
fèn zhāng
qiān zhang
gǎi zhāng
sǔn zhāng
péng zhāng
yìng zhāng
jīn zhāng
chóng zhāng
dì zhāng
pī zhāng
chū zhāng
gāo zhāng
bǎi zhāng
zhōu zhāng
gòu zhāng
pào zhāng
xióng zhāng
huī zhāng
féi zhāng
xīn zhāng
kuò zhāng
fēn zhāng
xiá zhāng
hú zhāng
wēi zhāng
shè zhāng
guǎn zhāng
fū zhāng
jiāng zhāng
fàn zhāng
hè zhāng
shēn zhāng
mù zhāng
zhǔ zhāng
nù zhāng
bēn zhāng
yuán zhāng
xiāo zhāng
zhōu zhāng
pū zhāng
màn zhāng
pí zhāng
kuò zhāng
jī zhāng
fāng zhāng
wèi zhāng
guān zhāng
hán zhāng
shēn zhāng
diān zhāng
yàn zhāng
gòng zhāng
kǎi zhāng
huī zhāng
chēng zhāng
èr zhāng
jiàn zhāng
zhōu zhāng
jù zhāng
chì zhāng
yā zhāng
fèn zhāng
bān zhāng
jīn zhāng
huāng zhāng
juě zhāng
guāi zhāng
cāo zhāng
xǔ zhāng
qiān zhāng
bò zhāng
zhōu zhāng
huāng zhāng
xī zhāng
tuò zhāng
qǔ zhāng
chī zhāng
chí zhāng
guǎng zhāng
bàng zhāng
fǎn zhāng
kuā zhāng
dàng zhāng
gēng zhāng
shū zhāng
xiāo zhāng
gòng zhāng
⒈ 即阡纸。参见“阡纸”。
引明沉榜《宛署杂记·民风一》:“岁时元旦拜年,烧阡张。各家祖先,俱用三牲熟食,货草纸细剪者为阡张,供其前,俟三日后焚而彻之。惟佛前则供果麪,阡张至元宵罢,乃焚。”
《金瓶梅词话》第三九回:“到正月初八日,先使玳安儿送了一石白米,一担阡张,十斤官烛,五斤沉檀马牙香,十六疋生眼布做衬施。”
清东轩主人《述异记·冥资》:“阡张楮帛须完全焚化,火熄后宛然一贯青蚨,冥间堪使用。”
阡qiān(1)(名)〈书〉田地中间南北方向的小路。(2)(名)〈书〉通往坟墓的道路。
张读音:zhāng张zhāng(1)基本义:(动)使合拢的东西分开或使紧缩的东西放开。(2)(动)陈设;铺排:~灯结彩|大~筵席。(3)(动)扩大;夸张:虚~声势。(4)(动)看;望:东~西望。(5)(动)旧时商店开业:新~|开~。(6)(量)与成张的事物搭配:两~纸|三~床|一~嘴|一~弓。(7)(名)二十八宿之一。(8)(Zhānɡ)姓。