hán fàn
hán liǔ
hán píng
hán tán
hán bēi
hán dù
hán xiāng
hán liào
hán xìn
hán yǔ
hán yuè
hán kāng
hán zhāng
hán wèi
hán lìng
hán āi
hán shòu
hán shī
hán é
hán féng
hán zhōng
hán péng
hán ōu
hán fēng
hán yù
hán fēi
hán mǎ
hán yuàn
hán xú
hán mèng
hán qíng
hán lú
hán guó
hán péng
hán bēi
hán cái
hán zǐ
hán xiān
hán xiāng
hán dié
hán zhòng
hán bái
hán liú
hán lú
hán dié
xiāo zhāng
huāng zhāng
gòng zhāng
cāo zhāng
jué zhāng
xiá zhāng
shè zhāng
fǎn zhāng
gòng zhāng
pào zhāng
zhǐ zhāng
chī zhāng
wēi zhāng
guǎng zhāng
hè zhāng
yìng zhāng
xīn zhāng
xǔ zhāng
yuán zhāng
xiāo zhāng
pāi zhāng
shēn zhāng
xióng zhāng
shēn zhāng
pū zhāng
chí zhāng
màn zhāng
qiān zhāng
fāng zhāng
tuò zhāng
kuā zhāng
fū zhāng
chēng zhāng
xiāo zhāng
zhōu zhāng
shēng zhāng
chǐ zhāng
kǎi zhāng
guān zhāng
zhōu zhāng
sān zhāng
bàng zhāng
jīn zhāng
bān zhāng
hú zhāng
zhōu zhāng
fèn zhāng
chì zhāng
jù zhāng
chóng zhāng
fèn zhāng
wèi zhāng
qǔ zhāng
gēng zhāng
fàn zhāng
shū zhāng
dì zhāng
jiàn zhāng
pī zhāng
pí zhāng
xī zhāng
dǎ zhāng
guǎn zhāng
huī zhāng
nù zhāng
bò zhāng
gāo zhāng
guāi zhāng
jī zhāng
xiāo zhāng
jīn zhāng
zhōu zhāng
yā zhāng
zhǔ zhāng
péng zhāng
yàn zhāng
kuò zhāng
huī zhāng
zhào zhāng
èr zhāng
gòu zhāng
kuò zhāng
mù zhāng
huāng zhāng
féi zhāng
chū zhāng
péng zhāng
qiān zhang
hán zhāng
jiāng zhāng
bǎi zhāng
huī zhāng
kāi zhāng
dàng zhāng
gǎi zhāng
sǔn zhāng
bēn zhāng
jié zhāng
diān zhāng
juě zhāng
fēn zhāng
chuǎn zhāng
jǐn zhāng
⒈ 唐代文学家韩愈和张籍的并称。
引唐张籍《祭退之》诗:“公文为时帅,我亦有微声。而后之学者,或号为韩张。”
⒉ 山名。在今湖南临武北。相传唐韩愈与张署同遭迁谪,于此处休憩,故名。参阅《明一统志》卷六四。
韩hán(1)(名)周朝国名;在今河南中部和山西东南部。(2)(名)姓。
张读音:zhāng张zhāng(1)基本义:(动)使合拢的东西分开或使紧缩的东西放开。(2)(动)陈设;铺排:~灯结彩|大~筵席。(3)(动)扩大;夸张:虚~声势。(4)(动)看;望:东~西望。(5)(动)旧时商店开业:新~|开~。(6)(量)与成张的事物搭配:两~纸|三~床|一~嘴|一~弓。(7)(名)二十八宿之一。(8)(Zhānɡ)姓。