fú xiǎng
fú shì
fú huà
fú huà
fú jìn
fú chē
fú zǎo
fú xìn
fú yì
fú wù
fú fèng
fú shàn
fú xiū
fú tīng
fú yuǎn
fú yì
fú bì
fú què
fú qín
fú yù
fú zhí
fú yì
fú yù
fú zhāng
fú lǎo
fú jiǎ
fú shǔ
fú wù
fú dāo
fú tiē
fú zuì
fú chóu
fú zhuāng
fú gēng
fú dù
fú wán
fú zào
fú guǒ
fú cóng
fú láo
fú cí
fú tián
fú shì
fú mìng
fú dào
fú jiǎ
fú zhèng
fú xíng
fú zhǎn
fú niǎo
fú jiào
fú jiàn
fú tǐ
fú měng
fú wù
fú shì
fú shū
fú jiàng
fú zào
fú gòng
fú dàn
fú liàn
fú lǐ
fú liàn
fú miǎn
fú qī
fú ruǎn
fú biàn
fú jiàng
fú xí
fú tiē
fú guò
fú zhì
fú zhuàn
fú shè
fú cǎi
fú xiǎo
fú shí
fú xíng
fú qì
fú nì
fú niàn
fú xí
fú dàn
fú cǎn
fú sè
fú ěr
fú dú
fú mǎ
fú chú
fú ān
fú yīng
fú chǒng
fú lù
fú jù
fú guān
fú dù
fú jù
fú shi
fú mèi
fú huì
fú chéng
fú mǎn
fú cí
fú sàn
fú jī
fú ěr
fú liàn
fú qì
fú biàn
⒈ 守丧期满除服。闋,终了。
引汉蔡邕《贞节先生陈留范史云铭》:“举孝廉,除郎中君莱芜长,未出京师,丧母行服。故事,服闋后还郎中君。”
《旧唐书·王丘传》:“丁父忧去职,服闋,拜右散骑常侍,仍知制誥。”
金董解元《西厢记诸宫调》卷八:“如今服闋也,却序旧婚姻。”
清戴名世《詹烈妇传》:“大功病且死,与父母诀曰:‘儿不孝,不能长事父母,新妇服闋即嫁之。’”
洪深《冯大少爷·电影故事》:“生服阕后,举家移居海上,居室服用,务极华侈。”
三年守丧期满除服。
1. 衣裳:服装。制服。
2. 穿衣裳:服丧。服用(a.指穿衣服、用器物;b.吃药)。
3. 作,担任:服务。服刑。服兵役。
4. 顺从:信服。佩服。降(xiáng )服。服辩(旧指认罪书)。服膺(牢记在胸中,衷心信服)。
5. 习惯,适应:不服水土。
6. 吃(药):内服。
7. 乘,用:服牛乘(chéng )马。
8. 姓。
阕读音:què阕què(1)(名)〈书〉终了:乐~。(2)(量)ɑ)歌曲或词一首叫一阕:弹琴一~|填一~词。b)分两段的一首词;前一段叫上阕;后一段叫下阕。