fú qī
fú liàn
fú qì
fú shì
fú ěr
fú jiǎ
fú xiǎo
fú zào
fú láo
fú yì
fú chú
fú lǐ
fú cǎi
fú shè
fú cóng
fú qì
fú zhǎn
fú chéng
fú zǎo
fú xí
fú liàn
fú chǒng
fú zhí
fú mǎn
fú shì
fú yuǎn
fú lù
fú miǎn
fú tiē
fú tián
fú shí
fú dào
fú huà
fú biàn
fú wán
fú nì
fú wù
fú tīng
fú jiǎ
fú chē
fú shàn
fú cí
fú sàn
fú yì
fú guān
fú chóu
fú niǎo
fú wù
fú què
fú shū
fú zào
fú huì
fú jiào
fú mǎ
fú xíng
fú dāo
fú jī
fú xiǎng
fú sè
fú shi
fú liàn
fú mìng
fú jù
fú jiàng
fú měng
fú mèi
fú biàn
fú zhèng
fú yù
fú xiū
fú qín
fú ěr
fú dù
fú fèng
fú yīng
fú bì
fú tǐ
fú xíng
fú shì
fú jiàn
fú zuì
fú cí
fú jìn
fú zhì
fú ruǎn
fú yù
fú gēng
fú wù
fú dú
fú jiàng
fú shǔ
fú dàn
fú cǎn
fú xí
fú jù
fú zhuàn
fú huà
fú ān
fú guò
fú gòng
fú niàn
fú dù
fú guǒ
fú yì
fú lǎo
fú zhuāng
fú tiē
fú zhāng
fú xìn
fú dàn
zhú chéng
chí chéng
dā chéng
chāo chéng
zuǒ chéng
jiā shèng
sōu chéng
sān shèng
nèi chéng
kě chéng
zhì chéng
yě shèng
jì chéng
xiāng chéng
péi chéng
bāo chéng
tuō chéng
wǔ chéng
fén chéng
jǐng chéng
xià chéng
gōng chéng
cān chéng
fú chéng
sì chéng
bǐ shèng
bā chéng
yī chéng
yú chéng
zī chéng
zhōng chéng
jiā chéng
mǎ chéng
guó chéng
jiǎo chéng
chuán chéng
tiān chéng
chuán chéng
bèi chéng
wǔ chéng
qiáng chéng
jiào chéng
yù chéng
bài chéng
shuài chéng
zhōng chéng
jiè chéng
dān chéng
bài shèng
xuān chéng
yì chéng
bié chéng
chū chéng
èr chéng
kōng chéng
fā chéng
yǐ chéng
dà chéng
lǐ chéng
chán chéng
jùn chéng
zhuǎn chéng
yī shèng
pí chéng
zì chéng
pí chéng
piān chéng
jiè chéng
èr chéng
zhào chéng
xiǎo chéng
qiū chéng
fù chéng
yù chéng
huàn chéng
zhēn chéng
qiān shèng
pú chéng
niǎn chéng
cǎi chéng
jùn chéng
jià chéng
jùn chéng
píng chéng
nú chéng
bào chéng
sī chéng
zú shèng
fù chéng
bǎo chéng
yǎng chéng
tuō chéng
qí chéng
fó chéng
jiān chéng
jǐng chéng
shàng chéng
guì chéng
cān shèng
bǎi shèng
hòu chéng
wàn shèng
cì chéng
shǐ shèng
chē chéng
sì chéng
⒈ 指车马。
引《三国志·魏志·崔琰传》:“世子仍出田猎,变易服乘,志在驱逐。”
南朝梁刘勰《文心雕龙·指瑕》:“盖车贰佐乘,马儷驂服,服乘不隻,故名号必双,名号一正,则虽单为疋矣。”
清唐甄《潜书·太子》:“凡教太子,观於桑,则知衣服所自出,观於牧,则知服乘所自出。”
1. 衣裳:服装。制服。
2. 穿衣裳:服丧。服用(a.指穿衣服、用器物;b.吃药)。
3. 作,担任:服务。服刑。服兵役。
4. 顺从:信服。佩服。降(xiáng )服。服辩(旧指认罪书)。服膺(牢记在胸中,衷心信服)。
5. 习惯,适应:不服水土。
6. 吃(药):内服。
7. 乘,用:服牛乘(chéng )马。
8. 姓。
乘读音:chéng,shèng[ chéng ]
1. 骑,坐:乘马。乘车。乘客。乘警。
2. 趁着,就着:乘便。乘机(趁着机会)。乘势。乘兴(xìng)。因利乘便。
3. 算术中指一个数使另一个数变成若干倍:乘法。乘幂(mì)。乘数。
4. 佛教的教派或教法:大乘。小乘。上乘。下乘。
5. 姓。
[ shèng ]
1. 古代称兵车,四马一车为一乘:乘舆。千乘之国。
2. 古代称四为乘:乘矢。乘壶。“以乘韦先牛十二犒师”。
3. 中国春秋时晋国的史书称“乘”,后通称一般的史书:史乘。野乘。