kuì hàn
chǔ hàn
sǎng hàn
xū hàn
qià hàn
fǎn hàn
biǎo hàn
dà hán
hào hàn
lào hàn
hào hàn
dào hàn
xiū hàn
hào hàn
huī hàn
chuǎn hàn
màn hàn
kè hán
bō hàn
hào hàn
xuè hàn
dào hàn
qīng hàn
cán hàn
hēi hàn
hài hàn
chū hàn
chì hàn
huì hàn
fáng hàn
fā hàn
fó hàn
zhèn hàn
bào hàn
yǎn hàn
hào hàn
jiàng hàn
méng hàn
zhū hàn
lán hàn
huáng hàn
jīng hàn
yǔ hàn
wò hàn
shàn hàn
miǎn hàn
làng hàn
kuì hàn
kù hàn
tòu hàn
zhū hàn
jiā hàn
zhě hàn
jiān hàn
bái hàn
yán hàn
zì hàn
tōng hàn
pàn hàn
fěn hàn
zào hàn
dī hàn
xīn hàn
hóng hàn
gǎn hàn
làn hàn
nǎn hàn
yǎn hàn
liú hàn
lěng hàn
lǎo hàn
kè hán
huáng hàn
shí hàn
huàn hàn
yán hàn
⒈ 焐汗。受风寒的病人,服药后盖上棉被,使出汗。渥,用同“焐”。
引《红楼梦》第十九回:“令人取药来煎好,刚服下去,命他盖上被窝渥汗。”
受风寒的病人吃药后盖上棉被,使他出一身大汗,称为「渥汗」。
1.沾湿。
2.多;厚:待遇优~。
汗读音:hàn,hán[ hàn ]1. 由身体的毛孔排泄出来的液体:汗水。汗流浃背。
2. 出汗,使出汗:汗颜(因羞惭而出汗;泛指惭愧)。汗马功劳。汗牛充栋。