dào hàn
kuì hàn
yán hàn
cán hàn
huàn hàn
jīng hàn
hào hàn
lǎo hàn
pàn hàn
hóng hàn
zhě hàn
hài hàn
gǎn hàn
yán hàn
xiū hàn
dà hán
kuì hàn
tōng hàn
huáng hàn
zhèn hàn
jiàng hàn
huáng hàn
wò hàn
lěng hàn
màn hàn
zhū hàn
miǎn hàn
liú hàn
shí hàn
xū hàn
hào hàn
jiān hàn
zhū hàn
bào hàn
shàn hàn
zào hàn
kè hán
huì hàn
qià hàn
kè hán
biǎo hàn
sǎng hàn
hēi hàn
zì hàn
fǎn hàn
nǎn hàn
fó hàn
bái hàn
méng hàn
bō hàn
huī hàn
qīng hàn
xīn hàn
dào hàn
jiā hàn
yǎn hàn
chǔ hàn
fěn hàn
chū hàn
dī hàn
hào hàn
làng hàn
tòu hàn
lào hàn
lán hàn
chì hàn
fáng hàn
chuǎn hàn
yǎn hàn
fā hàn
yǔ hàn
hào hàn
làn hàn
kù hàn
hào hàn
xuè hàn
⒈ 因羞愧而流汗。形容羞愧之极。一本作“愧汗”。
引明归有光《送太仓守熊侯之任光州序》:“大吏媿汗,开门夜走。”
《明史·万安传》:“帝一日於宫中得疏一小篋,则皆论房中术者,末署曰:‘臣安进。’帝命太监怀恩持至阁曰:‘此大臣所为耶?’ 安媿汗伏地,不能出声。”
清龚自珍《己亥杂诗》之一四九:“祇将媿汗湿莱衣,悔极堂堂岁月违。”
古同“愧”。
汗读音:hàn,hán[ hàn ]1. 由身体的毛孔排泄出来的液体:汗水。汗流浃背。
2. 出汗,使出汗:汗颜(因羞惭而出汗;泛指惭愧)。汗马功劳。汗牛充栋。