yú líng
yú shì
yú ér
yú yóng
yú chà
yú yì
yú lù
yú zhē
yú yān
yú hé
yú xú
yú wěi
yú yí
yú hè
yú shì
yú rán
yú hū
yú jīn
yú dǐng
yú tián
yú xū
yú hū
yú zé
yú mù
yú sī
yú huáng
yú zī
yú tián
yú guī
yú fēi
yú càn
yú hū
yú yì
yú yuè
yú yì
yú shí
yú cǐ
yú mài
yú máo
yú jì
yú hū
yú sāi
yú yú
yú cuī
yú zhū
bǎi líng
xiāo líng
shān líng
yīn líng
xiǎn líng
guì líng
yán líng
tuí líng
diāo líng
bā líng
bào líng
yuán líng
fēng líng
huài líng
tài líng
péi líng
xié líng
chóng líng
jīng líng
kuà líng
lì líng
píng líng
jí líng
zhōng líng
mù líng
nèi líng
dù líng
jiǔ líng
huáng líng
shuāi líng
yù líng
líng líng
chéng líng
chūn líng
bà líng
yú líng
èr líng
jiā líng
lù líng
yīn líng
lú líng
wēi líng
jī líng
xiàn líng
dōng líng
tāng líng
xiáo líng
zhāo líng
fén líng
bài líng
yáng líng
zhū líng
xìn líng
fáng líng
tì líng
yáo líng
qiū líng
mǎ líng
hǎi líng
shàng líng
què líng
fù líng
jīn líng
gāo líng
yí líng
qú líng
shòu líng
běi líng
hàn líng
kuí líng
zhǎng líng
píng líng
qiáo líng
tuí líng
qǐn líng
píng líng
gǔ líng
huáng líng
míng líng
yè líng
dà líng
kūn líng
qīn líng
pō líng
dān líng
sī líng
qīng líng
dìng líng
qī líng
téng líng
hē líng
nán líng
qīng líng
xī líng
bà líng
jiāo líng
qī líng
bái líng
xiào líng
wǔ líng
zǐ líng
guǎng líng
sōng líng
shǒu líng
tóng líng
yán líng
liù líng
gāng líng
qián líng
pí líng
xú líng
ān líng
xiāng líng
yuán líng
gān líng
cháo líng
qiū líng
mào líng
shǎo líng
⒈ 地名。借指陈仲子。因居於陵,故称。参见“於陵子仲”。
引《孟子·滕文公下》:“匡章曰:‘ 陈仲子岂不诚廉士哉?居於陵,三日不食,耳无闻,目无见也。’”
南朝梁江淹《建平王聘隐逸教》:“挹於陵之操,想汉阴之高。”
南朝梁何逊《聊作百一体》:“灵輒困桑下, 於陵捨李螬。”
唐李商隐《初食笋呈座中》诗:“嫰籜香苞初出林, 於陵论价重於金。”
1. 介词
a.在,如“生于北京”
b.到,如“荣誉归于老师”
c.对,如“勤于学习”
d.向,如“出于自愿”
e.给,如“问道于盲”
f.自,从,如“取之于民”
g.表比较,如“重于泰山”
h.表被动,如“限于水平”
2. 后缀
a.在形容词后,如“疏于防范”
b.在动词后,如“属于未来
3. 姓。
陵读音:líng陵líng(1)(名)丘陵:~谷变迁。(2)(名)陵墓:中山~|十三~|谒~。