qiū yǔ
qiū mù
qiū yǐn
qiū shǒu
qiū shān
qiū yīn
qiū mǐn
qiū diàn
qiū xū
qiū lǒng
qiū zhí
qiū yuè
qiū kū
qiū mù
qiū bā
qiū suǒ
qiū dàn
qiū bǎn
qiū dié
qiū nǎo
qiū gài
qiū yú
qiū yǐn
qiū chuán
qiū yíng
qiū yuán
qiū lín
qiū rǎng
qiū kē
qiū lǒng
qiū mén
qiū wú
qiū niú
qiū huāng
qiū luò
qiū mín
qiū shù
qiū yì
qiū cè
qiū tíng
qiū fēng
qiū fù
qiū jǐng
qiū sǎo
qiū lǐ
qiū zhào
qiū líng
qiū zhǒng
qiū tán
qiū xū
qiū zhěn
qiū lóng
qiū ā
qiū lǒng
qiū hè
qiū fén
qiū yuán
qiū chéng
qiū fán
qiū dǎo
qiū chéng
qiū nǎo
qiū fù
qiū jiǎ
qiū jǐn
yán líng
chūn líng
bǎi líng
dìng líng
hē líng
wēi líng
tuí líng
èr líng
píng líng
nèi líng
què líng
tì líng
qú líng
cháo líng
kūn líng
xié líng
gāo líng
xiāng líng
qīn líng
jiāo líng
wǔ líng
diāo líng
shǒu líng
jiǔ líng
lù líng
fēng líng
sōng líng
líng líng
mǎ líng
shān líng
qī líng
chóng líng
fù líng
xiǎn líng
kuà líng
bào líng
yí líng
ān líng
péi líng
tóng líng
pō líng
yù líng
zhǎng líng
shuāi líng
zhōng líng
zhāo líng
dà líng
yáng líng
jīng líng
jīn líng
qiáo líng
tuí líng
dù líng
nán líng
yán líng
qīng líng
liù líng
jí líng
téng líng
bà líng
huáng líng
gān líng
gāng líng
bà líng
guǎng líng
huáng líng
hǎi líng
kuí líng
yuán líng
pí líng
guì líng
xiàn líng
mào líng
míng líng
lì líng
píng líng
yīn líng
dōng líng
xìn líng
zhū líng
yuán líng
xiáo líng
mù líng
yú líng
fáng líng
xiào líng
shòu líng
qiū líng
xī líng
bā líng
píng líng
huài líng
chéng líng
běi líng
yè líng
jiā líng
qián líng
yáo líng
bái líng
qiū líng
qǐn líng
tāng líng
yīn líng
xiāo líng
xú líng
lú líng
gǔ líng
shàng líng
shǎo líng
qī líng
sī líng
tài líng
bài líng
zǐ líng
dān líng
qīng líng
fén líng
jī líng
hàn líng
丘陵qiūlíng
(1) 地形的一种,指地势起伏不平,连接成大片的小山
.例穿过一片丘陵就是一望无际的大海英hills⒈ 连绵不断的山丘。
引《易·坎》:“天险,不可升也;地险,山川丘陵也。”
《汉书·晁错传》:“土山丘陵,曼衍相属。”
宋梅尧臣《李审言归郑州》诗:“尝从京索间,跃马望春山,气象归王国,丘陵接汉关。”
郭沫若《苏联纪行·六月十八日》:“九时顷到克拉齐。途中所见多系不毛之地,一望砂原,无丘陵可见。”
⒉ 比喻高大或多。
引晋葛洪《抱朴子·广譬》:“凡夫朝为蜩翼之善,夕望丘陵之益,犹立植黍稷坐索於丰收也。”
⒊ 坟墓。
引唐聂夷中《劝酒》诗之一:“人无百年寿,百年復如何……岁岁松柏茂,日日丘陵多。”
元周德清《满庭芳·看岳王传》曲:“闪杀人望旌节中原士夫,误杀人弃丘陵南渡鑾舆。”
土山。也指高低不平的地区。
丘qiū(1)(名)小土山;土堆:荒~|沙~|坟~|~子。(2)(动)浮厝:先把棺材~起来。(3)(量)水田分隔成大小不同的块;一块叫一丘:一~田。(4)姓。
陵读音:líng陵líng(1)(名)丘陵:~谷变迁。(2)(名)陵墓:中山~|十三~|谒~。