huài miè
huài sè
huài zuò
huài fèi
huài sǐ
huài bìng
huài cù
huài zì
huài xióng
huài liào
huài jué
huài jū
huài luàn
huài tǔ
huài chè
huài zhàng
huài chāo
huài hù
huài tuí
huài rén
huài yě
huài gēn
huài shuǐ
huài chu
huài jié
huài dàn
huài fù
huài mìng
huài làn
huài mù
huài chuǎn
huài líng
huài tuí
huài liè
huài huà
huài yā
huài chén
huài jǔ
huài shì
huài sàn
huài bāo
huài qián
huài bài
yù líng
hǎi líng
shān líng
tuí líng
hē líng
guì líng
tuí líng
fēng líng
píng líng
jī líng
cháo líng
bài líng
hàn líng
èr líng
kūn líng
huài líng
zhǎng líng
yán líng
tóng líng
qiáo líng
jiǔ líng
lì líng
qián líng
qī líng
kuí líng
dān líng
ān líng
péi líng
pí líng
zhū líng
qī líng
xiǎn líng
mào líng
lù líng
qiū líng
shòu líng
jiāo líng
chūn líng
yáo líng
fù líng
bào líng
zhāo líng
liù líng
mǎ líng
shuāi líng
fén líng
yè líng
míng líng
xié líng
jīn líng
zhōng líng
tāng líng
nán líng
dìng líng
yáng líng
shàng líng
huáng líng
lú líng
xiáo líng
qīng líng
dōng líng
yīn líng
jí líng
qīn líng
qīng líng
chéng líng
nèi líng
qǐn líng
wēi líng
xú líng
yán líng
bà líng
gǔ líng
gāng líng
téng líng
gān líng
pō líng
píng líng
xiāng líng
sī líng
wǔ líng
huáng líng
gāo líng
líng líng
yí líng
bǎi líng
diāo líng
píng líng
zǐ líng
chóng líng
tì líng
xìn líng
yuán líng
běi líng
bái líng
jiā líng
xī líng
qiū líng
bà líng
yuán líng
guǎng líng
xiāo líng
mù líng
kuà líng
yú líng
xiào líng
yīn líng
què líng
dù líng
shǎo líng
xiàn líng
jīng líng
fáng líng
sōng líng
shǒu líng
qú líng
tài líng
dà líng
bā líng
⒈ 汉蔡邕所撰《琴操》中的十二曲,传为伯牙所作。
引唐李商隐《蜀桐》诗:“枉教紫凤无栖处,斵作秋琴弹《坏陵》。”
朱鹤龄注:“《琴操》十二曲曰《坏陵》, 伯牙所作。”
1. 不好的;恶劣的,与“好”相对:坏人。坏事。坏习惯。
2. 东西受了损伤,被毁:破坏。败坏。
3. 坏主意:使坏。
4. 用在某些动词或形容词后,表示程度深:忙坏了。
陵读音:líng陵líng(1)(名)丘陵:~谷变迁。(2)(名)陵墓:中山~|十三~|谒~。