fēng yù
fēng huáng
fēng fā
fēng wéi
fēng zé
fēng shàn
fēng cóng
fēng dòng
fēng mán
fēng fù
fēng líng
fēng shù
fēng tài
fēng tuán
fēng róng
fēng yǔ
fēng lòu
fēng hàn
fēng chá
fēng yùn
fēng lì
fēng bēn
fēng yí
fēng yù
fēng zuān
fēng jì
fēng yǐng
fēng qū
fēng gěng
fēng lú
fēng jǔ
fēng tuó
fēng sù
fēng chuán
fēng jí
fēng jì
fēng tà
fēng tāo
fēng shī
fēng fàn
fēng shī
fēng yán
fēng yì
fēng zhì
fēng huǎn
fēng tuán
fēng hú
fēng qíng
fēng lài
fēng shí
fēng yù
fēng yù
fēng bào
fēng chuí
fēng jiāo
fēng shēng
fēng lún
fēng hù
fēng jǐng
fēng yì
fēng chuán
fēng mài
fēng yùn
fēng zhàng
fēng jiǎo
fēng xìng
fēng tīng
fēng cháng
fēng xīng
fēng xiàn
fēng shén
fēng sāo
fēng fèi
fēng liè
fēng dié
fēng gǎo
fēng féng
fēng xián
fēng máo
fēng piáo
fēng hòu
fēng zhào
fēng huà
fēng biāo
fēng qiáng
fēng diān
fēng zhī
fēng qī
fēng lùn
fēng biāo
fēng xíng
fēng suō
fēng xiǎn
fēng xuān
fēng mèi
fēng shū
fēng jì
fēng léi
fēng mí
fēng lài
fēng duì
fēng zhuì
fēng pō
fēng lǐ
fēng yī
fēng zhèng
fēng lián
fēng yùn
fēng mào
fēng fān
fēng sì
fēng zāi
fēng qǐ
fēng niǎo
fēng liáng
fēng mó
fēng rǎng
fēng huì
fēng huā
fēng líng
fēng yún
fēng xué
fēng liàng
fēng tái
fēng shǎ
fēng jīng
fēng zhì
fēng bàng
fēng cān
fēng lǜ
fēng lí
fēng ōu
fēng shuǐ
fēng yān
fēng cù
fēng xuàn
fēng xùn
fēng náng
fēng píng
fēng yǎ
fēng sǎo
fēng yàn
fēng zī
fēng wù
fēng lián
fēng xiāng
fēng bù
fēng qiú
fēng shì
fēng láng
fēng niú
fēng kǒu
fēng bìng
fēng gàn
fēng yuè
fēng gàn
fēng mù
fēng fān
fēng ài
fēng bó
fēng mào
fēng jiào
fēng sú
fēng yáo
fēng làng
fēng gài
fēng diàn
fēng chí
fēng xī
fēng mù
fēng cuì
fēng shēng
fēng xiè
fēng shuāng
fēng wén
fēng jiàn
fēng yǒu
fēng pèi
fēng zhēng
fēng lú
fēng yā
fēng gài
fēng shū
fēng chén
fēng jìng
fēng wèn
fēng qí
fēng kē
fēng yǔ
fēng wén
fēng huá
fēng xíng
fēng tāi
fēng quàn
fēng zhú
fēng qín
fēng tíng
fēng hán
fēng tiáo
fēng qū
吹。 【组词】:春风风人、有寒疾不可以风
趨读音:qū,cù[ qū ]1. 快步走、趕著向前走。如:“趨前”、“疾趨而過”。《孟子公孫丑上》:“其子趨而往視之。”《文選陶淵明雜詩二首之二》:“日入群動息,歸鳥趨林鳴。”
2. 朝著一定的目的或方向。如:“趨吉避凶”、“時勢所趨”、“趨於一致”。《文選王四子講德論》:“今夫子閉門距躍,專精趨學有日矣!”
3. 依附。如:“趨炎附勢”。《荀子議兵》:“韓之上地,方數百里,完全富足而趨趙。”
4. 古禮中走路欲超前長輩時的小步快走。《論語微子》:“趨而辟之,不得與之言。”唐柳宗元《植靈壽木詩》:“前趨問長老,重復欣嘉名。”
5. 走向、歸向。如:“志趨”。《孟子告子下》:“三子者不同道,其趨一也。一者何也?曰仁也。”