shì yù
shì niàn
shì wǎng
shì jiàng
shì zǐ
shì jué
shì jìng
shì jī
shì yīn
shì tào
shì wù
shì guān
shì jí
shì sūn
shì huò
shì fēn
shì yì
shì chén
shì zhì
shì lù
shì lùn
shì xí
shì jì
shì qīng
shì jié
shì qī
shì fǎ
shì zé
shì jiāo
shì sú
shì lèi
shì jiān
shì qì
shì jì
shì duǎn
shì dé
shì mín
shì bà
shì qì
shì fù
shì jiāng
shì chóu
shì jie
shì huàn
shì biāo
shì qíng
shì dì
shì chū
shì sì
shì lèi
shì diào
shì zōng
shì yào
shì róng
shì yàn
shì fú
shì miào
shì zhí
shì biàn
shì xiàng
shì yǎn
shì kuàng
shì chán
shì huàn
shì jīng
shì yí
shì zhēn
shì jiāo
shì zhòu
shì xué
shì lè
shì yù
shì yīng
shì zūn
shì shì
shì jiù
shì guàn
shì nián
shì xióng
shì yàn
shì hūn
shì gù
shì qǔ
shì ěr
shì tú
shì kǒu
shì mó
shì fàn
shì quán
shì jú
shì yì
shì lì
shì gōng
shì huàn
shì bǎo
shì yì
shì yáo
shì mǔ
shì fēn
shì huá
shì dí
shì jiǎng
shì shàng
shì jiā
shì dài
shì fù
shì dào
shì míng
shì cí
shì gàn
shì mó
shì zuò
shì chén
shì lǐ
shì bìng
shì shì
shì lù
shì xiàn
shì bì
shì lǜ
shì wèi
shì bó
shì zhǔ
shì pú
shì cì
shì tǒng
shì yì
shì yīn
shì zhòu
shì chuán
shì bì
shì rén
shì chǎn
shì sì
shì fēng
shì yuán
shì yī
shì yōng
shì yùn
shì tài
shì shéng
shì fēn
shì dù
shì chǒng
shì lì
shì zǎi
shì fán
shì shì
shì yǔ
⒈ 嫡嗣。
引《汉书·成帝纪》:“元帝在太子宫生甲观画堂,为世嫡皇孙。”
《北史·李彪传》:“昔姬王得斯道也,故恢崇儒术以训世嫡,世嫡於是乎习成懿德,用大协於黎蒸。”
唐刘知几《史通·惑经》:“案诸侯世嫡,嗣业居丧,既未成君,不避其讳。此《春秋》之例也。”
世shì(1)(名)人的一辈子:一生一~.(2)(名)有血统关系的人相传而成的辈分:第十~孙。(3)(名)一代又一代:三代祖传~医。(4)(名)指有世交关系:~兄。(5)(名)时代:近~|当~。(6)(名)社会;人间:问~|~道。(7)(名)姓。
嫡读音:dí嫡dí(1)(名)封建宗法制度中称正妻;正妻所生之子称嫡子。(2)(形)亲的、血统最近的:~亲哥哥。(3)(形)系统最近的:~系。