shì bà
shì zuò
shì qīng
shì dài
shì yì
shì fán
shì zǎi
shì lǜ
shì yàn
shì cì
shì zūn
shì sì
shì lèi
shì mó
shì jiāo
shì chǎn
shì yáo
shì xiàn
shì dé
shì yī
shì yùn
shì quán
shì lè
shì fēn
shì jiāng
shì shì
shì mǔ
shì pú
shì xiàng
shì yù
shì diào
shì róng
shì biāo
shì bǎo
shì zōng
shì lǐ
shì zhēn
shì dí
shì chén
shì lù
shì fàn
shì miào
shì lèi
shì guàn
shì zǐ
shì bì
shì jú
shì huàn
shì yàn
shì chán
shì fǎ
shì jué
shì zhòu
shì bìng
shì chuán
shì qì
shì tú
shì yuán
shì tǒng
shì qíng
shì yīng
shì lì
shì qì
shì jī
shì fēn
shì yí
shì guān
shì jiān
shì jīng
shì yào
shì wèi
shì chóu
shì zhí
shì jì
shì bì
shì wù
shì dì
shì mó
shì fú
shì dù
shì dào
shì tào
shì shì
shì mín
shì lì
shì kǒu
shì rén
shì sūn
shì huàn
shì hūn
shì lù
shì shéng
shì chǒng
shì fù
shì jiǎng
shì bó
shì gōng
shì lùn
shì huò
shì yīn
shì zé
shì fēng
shì biàn
shì yù
shì duǎn
shì fēn
shì jí
shì míng
shì jiàng
shì yōng
shì fù
shì xióng
shì sì
shì huàn
shì jì
shì yì
shì ěr
shì xué
shì yǔ
shì chén
shì zhì
shì shì
shì qǔ
shì huá
shì nián
shì xí
shì wǎng
shì sú
shì yì
shì jìng
shì jiù
shì zhòu
shì jié
shì cí
shì gù
shì jiā
shì qī
shì chū
shì zhǔ
shì tài
shì jie
shì niàn
shì yì
shì shàng
shì jiāo
shì gàn
shì yīn
shì kuàng
shì yǎn
sān chán
zhèng chán
rù chán
shòu shàn
táo chán
bāo chán
chuán chán
qī chán
dāi chán
mào chán
zī chán
xué chán
dān chán
chū chán
fēng shàn
xūn chán
jìn chán
ān chán
shì chán
jié chán
nèi chán
chéng chán
sì chán
chū chán
jiāo chán
bī chán
yè chán
tán chán
hú chán
xún chán
lùn chán
kū chán
bì chán
wài chán
chá chán
dǎ chán
xiū chán
yuān chán
shū chán
gū chán
xíng chán
xiāng chán
piān chán
bān chán
zuò chán
dì chán
yáo chán
zhōng chán
dēng chán
shī chán
huà chán
kuáng chán
yī chán
⒈ 世代传授。
引《后汉书·崔寔传赞》:“崔为文宗,世禪雕龙。”
李贤注:“禪谓相传授也。”
世shì(1)(名)人的一辈子:一生一~.(2)(名)有血统关系的人相传而成的辈分:第十~孙。(3)(名)一代又一代:三代祖传~医。(4)(名)指有世交关系:~兄。(5)(名)时代:近~|当~。(6)(名)社会;人间:问~|~道。(7)(名)姓。
禅读音:chán,shàn[ chán ]1. 佛教指静思:坐禅。参(cān)禅。禅心。禅机(佛教禅宗启发门徒悟道时使用的隐语、比喻以及带有暗示性的动作等)。禅宗。禅定。
2. 特指佛教的:禅师。禅杖。禅林。禅堂。