shǒu tái
shǒu duān
shǒu shī
shǒu kē
shǒu lìng
shǒu lì
shǒu yì
shǒu jì
shǒu huò
shǒu yì
shǒu chuàng
shǒu fǔ
shǒu hé
shǒu cuàn
shǒu fú
shǒu xià
shǒu zuò
shǒu nǎo
shǒu chē
shǒu shēn
shǒu cì
shǒu juàn
shǒu lǔ
shǒu jí
shǒu shàn
shǒu xí
shǒu zuì
shǒu yào
shǒu tuó
shǒu dào
shǒu wěi
shǒu gōng
shǒu qiū
shǒu jiǎ
shǒu xiāng
shǒu dí
shǒu huǐ
shǒu jiàn
shǒu dū
shǒu lián
shǒu bō
shǒu chūn
shǒu wèi
shǒu jiè
shǒu dí
shǒu lǐng
shǒu tú
shǒu shí
shǒu fù
shǒu lǐng
shǒu luàn
shǒu shù
shǒu miǎn
shǒu xiān
shǒu bǔ
shǒu nì
shǒu fù
shǒu kǎi
shǒu zhāng
shǒu dié
shǒu jí
shǒu guān
shǒu shì
shǒu yáng
shǒu fàn
shǒu wàng
shǒu yè
shǒu xiàng
shǒu shǔ
shǒu miàn
shǒu chàng
shǒu yuàn
shǒu fú
shǒu cān
shǒu jí
shǒu zuò
shǒu zú
shǒu chōng
shǒu dìng
shǒu chū
shǒu jià
shǒu gào
shǒu zhǎng
shǒu è
shǒu móu
shǒu dāng
shǒu zhàn
shǒu nàn
shǒu kěn
shǒu shì
shǒu bīng
shǒu kuí
shǒu zǐ
shǒu bān
shǒu fā
shǒu xuǎn
shǒu háng
shǒu chàng
shǒu xiàng
shǒu qiū
shǒu cáo
shǒu yǐn
shǒu mò
shǒu qī
shǒu cóng
⒈ 旧指正妻所生的第一个儿子。
引《晋书·礼志中》:“始不见絶,终又见迎,养姑於堂,子为首嫡,列名黄籍,则詵之妻也。”
首shǒu(1)本义:(名)头:(名)头(2)(形)第一;最高的:~相|~脑。(3)(名)首领:~长。(4)(名)首先:~创。(5)(动)出头告发:自~。(6)姓。(7)(量)用于诗、词、赋;一篇叫一首。
嫡读音:dí嫡dí(1)(名)封建宗法制度中称正妻;正妻所生之子称嫡子。(2)(形)亲的、血统最近的:~亲哥哥。(3)(形)系统最近的:~系。