jià piào
jià gòu
jià hǎi
jià gōng
jià táo
jià dié
jià zào
jià diàn
jià cáo
jià áo
jià huà
jià bǎ
jià xiàn
jià cì
jià gé
jià xū
jià mù
jià shi
jià yáng
jià tián
jià qiáo
jià nòng
jià lèi
jià shì
jià kōng
jià guà
jià shè
jià lí
jià zi
jià chē
jià gé
jià niē
jià bǎn
jià yán
jià luò
jià wū
jià dié
jià áo
jià zhù
jià sǒng
jià liáng
jià jǐng
gòu zhù
diào zhù
yíng zhù
xiǎo zhù
hù zhù
chōng zhù
gēng zhù
bǔ zhù
jià zhù
yí zhù
chuàng zhù
yán zhù
bǎn zhù
chuān zhù
gōng zhù
bǎn zhù
dùn zhù
cāo zhù
wò zhù
jī zhù
xiū zhù
chā zhù
jī zhù
wō zhù
bēi zhú
jiàn zhù
běn zhù
jiāo zhù
guàn zhù
⒈ 架设建筑。
引唐徐贤妃《谏太宗息兵罢役疏》:“虽復因山藉水,非无架筑之劳。损之又损,颇有工力之费。”
架jià(1)(名)(~儿)架子(2):房~|衣~儿。(3)(动)支撑;支起:~桥|~电线|梯子~在树旁。(4)(动)招架:拿枪~住砍过来的刀。(5)(动)绑架。(6)(动)殴打;争吵:打~|吵~|劝~。(7)量词。ɑ)用于有支柱的或有机械的东西:一~机器|几百~飞机|一~钢琴。b)〈方〉山一座叫一架。
筑读音:zhù,zhú[ zhù ]1. 捣土的杵:“项王伐齐,身负板筑,以为士卒先”。
2. 建造,修盖:修筑。建筑。构筑。
3. 居室:“畏人成小筑,褊性合幽栖”。
4. 古代弦乐器,形似琴,有十三弦。演奏时,左手按弦的一端,右手执竹尺击弦发音。