gōng fú
gōng néng
gōng qiú
gōng guǒ
gōng yì
gōng mó
gōng diào
gōng dé
gōng zuò
gōng chéng
gōng sī
gōng shuāi
gōng fēn
gōng fá
gōng kè
gōng cáo
gōng lìng
gōng zuì
gōng hào
gōng guò
gōng qín
gōng lǜ
gōng jì
gōng zhù
gōng yè
gōng fá
gōng zuì
gōng bù
gōng pái
gōng fu
gōng yòng
gōng jù
gōng gū
gōng míng
gōng liào
gōng huà
gōng kǔ
gōng xiào
gōng lì
gōng lì
gōng zǎi
gōng yōng
gōng jì
gōng gàn
gōng xù
gōng xiào
gōng zōng
gōng liè
gōng shì
gōng fèi
gōng lüè
gōng shì
gōng wèi
gōng měi
gōng shǎng
gōng láo
gōng cuò
gōng gǒu
gōng yù
gōng zhuàng
gōng gòu
gōng xūn
gōng zhì
gōng rén
gōng móu
gōng shōu
gōng chén
gōng jié
gōng dǐ
gōng jià
gōng yì
gōng liè
gōng kè
gōng xíng
gōng shǒu
gōng zé
gōng cì
gōng shí
dùn zhù
bǔ zhù
yíng zhù
yán zhù
jiāo zhù
hù zhù
chuān zhù
yí zhù
běn zhù
guàn zhù
bǎn zhù
gēng zhù
chuàng zhù
bǎn zhù
xiū zhù
jī zhù
jià zhù
gōng zhù
bēi zhú
chā zhù
diào zhù
cāo zhù
gòu zhù
jiàn zhù
chōng zhù
xiǎo zhù
wò zhù
jī zhù
wō zhù
⒈ 指土木工程。
引《穀梁传·庄公二十九年》:“民勤於力则功筑罕,民勤於财则贡赋少,民勤於食则百事废矣。”
《尚书大传》卷三:“谨功筑,遏沟瀆,修囷仓,决刑狱,趣收敛。”
功gōng(1)(名)功劳(跟‘过’相对):二等~|立~|记一大~。(2)(名)成效和表现成效的事情(多指较大的):教育之~|~亏一篑|大~告成|好大喜~。(3)(名)(~儿)技术和技术修养:唱~|~架|基本~。(4)(名)一个力使物体沿力的方向通过一段距离;这个力就对物体做了功。功的大小等于作用力的大小和在力的方向上物体通过的距离的乘积。
筑读音:zhù,zhú[ zhù ]1. 捣土的杵:“项王伐齐,身负板筑,以为士卒先”。
2. 建造,修盖:修筑。建筑。构筑。
3. 居室:“畏人成小筑,褊性合幽栖”。
4. 古代弦乐器,形似琴,有十三弦。演奏时,左手按弦的一端,右手执竹尺击弦发音。