nán qīng
nán shì
nán huá
nán shēng
nán zhì
nán shēng
nán jué
nán zhuāng
nán dīng
nán chǒng
nán dé
nán fū
nán qiè
nán quán
nán gēn
nán zǐ
nán rén
nán pín
nán yīn
nán jiào
nán jiā
nán dì
nán shēng
nán pú
nán xí
nán bāng
nán shì
nán qí
nán bài
nán fú
nán kǒu
nán hái
nán wū
nán fēng
nán ér
nán fù
nán xiàng
nán qián
nán gōng
nán yǒu
nán nǚ
nán fāng
nán huā
nán xìng
nán jī
nán shì
nán sè
jiǎ chǒng
mèi chǒng
róng chǒng
shì chǒng
qiáng chǒng
shèng chǒng
dòu chǒng
lián chǒng
qíng chǒng
shī chǒng
nán chǒng
juàn chǒng
fú chǒng
shì chǒng
zhòng chǒng
bāo chǒng
fù chǒng
jīn chǒng
dà chǒng
qiān chǒng
cí chǒng
nà chǒng
qī chǒng
niè chǒng
bēn chǒng
duō chǒng
kàng chǒng
qióng chǒng
tiān chǒng
guàn chǒng
háo chǒng
zūn chǒng
shòu chǒng
qīn chǒng
nǚ chǒng
wài chǒng
chén chǒng
hé chǒng
ēn chǒng
dān chǒng
piān chǒng
jiàn chǒng
jiè chǒng
gù chǒng
xí chǒng
cí chǒng
mào chǒng
yāo chǒng
hūn chǒng
lǐ chǒng
lì chǒng
bì chǒng
hù chǒng
xīn chǒng
guì chǒng
jiā chǒng
bì chǒng
wò chǒng
shàn chǒng
dé chǒng
cháng chǒng
guāng chǒng
chéng chǒng
wù chǒng
xī chǒng
jiē chǒng
bài chǒng
jiāo chǒng
shū chǒng
qǔ chǒng
táo chǒng
zhēn chǒng
ài chǒng
fù chǒng
yú chǒng
nèi chǒng
shì chǒng
yì chǒng
jìng chǒng
jiǎng chǒng
huái chǒng
chóng chǒng
fēng chǒng
líng chǒng
gù chǒng
quán chǒng
jiàn chǒng
jīng chǒng
jiāo chǒng
⒈ 犹男色。
引《晋书·五行志下》:“自咸寧、太康之后,男宠大兴,甚於女色。”
明沉德符《野获编补遗·士人·周解元淳朴》:“﹝周﹞密问童子,知出主人意,乃大呼曰:‘ 龙山真圣人!’……自是遂溺於男宠,不问妍媸老幼,必求通体。”
清昭槤《啸亭杂录·用洪文襄》:“乃毛西河谓洪初不降,继命优人诱惑。 洪故闽人,夙习好男宠,因之失节。”