chěng qí
wěi qí
hào qí
qīng qí
chū qí
juè qí
fēi qí
qīn qí
méng qí
gōng qí
guī qí
wò qí
xiù qí
yào qí
tàn qí
piān qí
bá qí
huī qí
dào qí
quán qí
yīng qí
xióng qí
gān qí
gōu qí
bó qí
yī qí
zhú qí
xuàn qí
guī qí
wěi qí
kè qí
zhēn qí
tè qí
shén qí
jiǎ qí
zǐ qí
yáo qí
mì qí
jīng qí
zào qí
gōng qí
zhèng qí
sōu qí
xī qí
qíng qí
jīng qí
mǐ qí
yù qí
kuàng qí
qū qí
yà qí
sān qí
chěng qí
xuàn qí
duō qí
zhēng qí
shè qí
lí qí
jīn qí
xīn qí
liù qí
guǐ qí
jué qí
qiāo qí
jīng qí
tāo qí
fēng qí
cāo qí
diào qí
chéng qí
liè qí
chuán qí
líng qí
chù qí
kuí qí
tǔ qí
fāng qí
jū qí
tàn qí
jué qí
gāo qí
shù jī
yǒu jī
guài qí
diān qí
kuā qí
yú qí
yùn qí
yì qí
xī qí
rén qí
qióng qí
hài qí
liè qí
yùn qí
zì qí
chēng qí
diào qí
chāo qí
fù qí
huī qí
huái qí
dòu qí
jué qí
⒈ 显露异彩;夸饰诡奇。
引唐骆宾王《上兖州崔长史启》:“鬱文条而擢彩,藻逸藩花;曄词锋而衒奇,光浮卫玉。”
明胡应麟《少室山房笔丛·四部正伪·引》:“唐宋以还,贋书代作,作者日传,大方之家,第以挥之一笑;乃衒奇之夫,往往骤揭而深信之。”
罗惇曧《文学源流》:“如谓帝王诞生,必徵神怪,衒奇饰美,亦近诬民。”
同“炫”。
奇读音:qí,jī[ qí ]1. 特殊的,稀罕,不常见的:奇闻。奇迹。奇志。奇观。奇妙。奇巧。奇耻大辱。
2. 出人意料的,令人不测的:奇兵。奇计。奇袭。出奇制胜。
3. 惊异,引以为奇:奇怪。惊奇。不足为奇。