fāng qí
fēi qí
huī qí
shù jī
chāo qí
qióng qí
qīng qí
mì qí
duō qí
huī qí
zhēn qí
yīng qí
chù qí
qiāo qí
xióng qí
zhú qí
chěng qí
bá qí
sōu qí
gōng qí
xuàn qí
jué qí
guǐ qí
huái qí
hào qí
yǒu jī
kuí qí
sān qí
bó qí
jué qí
piān qí
zào qí
xīn qí
xiù qí
zhēng qí
yī qí
quán qí
dòu qí
jū qí
diān qí
xī qí
líng qí
kuàng qí
juè qí
fēng qí
cāo qí
xī qí
tè qí
yú qí
jīng qí
tǔ qí
kuā qí
gāo qí
dào qí
qū qí
hài qí
mǐ qí
zǐ qí
jué qí
jiǎ qí
wěi qí
liè qí
guài qí
zhèng qí
chéng qí
qíng qí
tàn qí
rén qí
yào qí
yùn qí
qīn qí
wò qí
kè qí
jīn qí
tàn qí
shén qí
liù qí
guī qí
shè qí
lí qí
liè qí
chuán qí
méng qí
yù qí
yùn qí
fù qí
yáo qí
diào qí
gān qí
chěng qí
gōu qí
xuàn qí
tāo qí
yà qí
gōng qí
chēng qí
jīng qí
chū qí
jīng qí
guī qí
wěi qí
yì qí
diào qí
zì qí
⒈ 生硬奇诡,与众不同。多指诗文书画的风格而言。
引宋胡仔《苕溪渔隐丛话前集·杜少陵四》:“其句虽拙,亦不失为倔奇也。”
明李东阳《日川会诸同年用韩昌黎园林穷胜事钟鼓乐清时二句分韵得时字因效韩体》诗:“佳儿胜冠带,字画解倔奇。”
清赵翼《老柳一株腹裂二丈许而枝叶特茂诗以张之》:“形骸欲朽气转雄,一段倔奇状可掬。”
1. 言语粗直,态度不好:那老头真倔。
奇读音:qí,jī[ qí ]1. 特殊的,稀罕,不常见的:奇闻。奇迹。奇志。奇观。奇妙。奇巧。奇耻大辱。
2. 出人意料的,令人不测的:奇兵。奇计。奇袭。出奇制胜。
3. 惊异,引以为奇:奇怪。惊奇。不足为奇。