jī píng
jī zhāi
jī dǐ
jī wàng
jī hē
jī duǎn
jī xì
jī fěng
jī diào
jī bǐ
jī yú
jī yán
jī è
jī liǎn
jī cì
jī jiàn
jī qiào
jī qū
jī cháo
jī xuè
jī guān
jī qiē
jī pái
jī bìng
jī xīng
jī bàng
jī tán
jī chá
jī shì
jī zào
jī mà
jī wèn
jī chá
jī píng
jī xián
jī chán
jī fěi
jī tán
jī wán
jī diào
jī sú
jī chì
jī zī
jī jìn
jī chuāi
jī huǐ
jī xiào
jī zhé
jī biǎn
jī tán
jī hē
jī wǔ
jī fáng
jī shàn
jī lùn
jī sī
jī zhèng
jī yì
jī zé
jī fèn
jī shéng
jī nòng
⒈ 亦作“讥訶”。
⒉ 讥责非难。
引《后汉书·宦者传·吕强》:“邕不敢怀道迷国,而切言极对,毁刺贵臣,讥呵竖宦。”
《三国志·蜀志·孟光传》:“好公羊《春秋》而讥呵左氏。”
宋苏辙《东西京二绝》之一:“宓妃何预词臣事,指点讥訶豹尾中。”
姚锡钧《论诗绝句·黄遵宪》:“蛮语娵隅信有无, 莎欧夺席杂讥訶。”
⒊ 稽查盘问。
引宋文同《谢韩运判》:“讥訶免於羣掾,敲扑逭於诸胥。”
《明史·杨嗣昌传》:“造飞梁,设横枑,陈利兵而讥訶,非符要合者不得渡。”
清顾炎武《河上作》诗:“今年暂寝兵,逻卒犹讥訶。”
王蘧常汇注:“《广雅·释詁》:‘讥,问也。’”
讥讽责难。
讥讽:~笑。~刺。反唇相~。
呵读音:hē,ā,á,ǎ,à,a[ hē ]助词。用于句尾或语气停顿处。表示惊叹的语气。 【组词】:这组玩具这么贵呵!我实在买不起。