jī bǐ
jī liǎn
jī píng
jī wàng
jī duǎn
jī fèn
jī yú
jī pái
jī wèn
jī huǐ
jī zhèng
jī xiào
jī chá
jī shéng
jī chán
jī bìng
jī qiào
jī cì
jī diào
jī zī
jī tán
jī biǎn
jī hē
jī sú
jī xuè
jī chuāi
jī hē
jī fěi
jī yì
jī xīng
jī chì
jī wán
jī xì
jī dǐ
jī fáng
jī zhāi
jī cháo
jī qiē
jī xián
jī wǔ
jī fěng
jī zhé
jī zé
jī jìn
jī píng
jī tán
jī jiàn
jī yán
jī qū
jī lùn
jī chá
jī è
jī guān
jī diào
jī sī
jī mà
jī tán
jī shàn
jī bàng
jī nòng
jī zào
jī shì
yì xìng
chén xìng
bù xīng
wèi xīng
sǎo xìng
huà xìng
yì xìng
qīng xìng
dié xīng
bài xìng
bāng xīng
xiāo xīng
jūn xìng
zhōng xīng
jì xìng
kāi xīng
shàn xīng
bīn xīng
jī xīng
bǐ xīng
dà xīng
jué xīng
qiū xìng
gēng xīng
fù xīng
wú xìng
gòu xìng
jí xìng
chá xīng
fán xìng
méi xīng
xǐ xing
fēng xīng
shào xīng
jì xīng
dì xīng
wán xìng
sù xìng
jí xīng
tán xìng
bài xīng
fèi xīng
bǐ xīng
lóng xīng
chèn xīng
chéng xìng
shǐ xīng
yī xīng
yú xìng
zhòu xīng
jìn xìng
lóng xīng
xīn xīng
qíng xìng
bó xīng
jiā xīng
chù xìng
huān xīng
zhǒng xīng
gāo xìng
fèn xīng
shí xìng
yín xīng
fèn xīng
zàn xīng
cháng xīng
dēng xīng
suǒ xīng
zuò xīng
wàng xīng
juě xīng
bá xīng
yǎ xìng
fán xīng
fā xìng
péng xīng
fū xīng
háo xìng
fèn xīng
gǔ xìng
chūn xìng
chāng xīng
hào xīng
màn xìng
chéng xīng
fá xìng
shī xìng
dàn xīng
guī xìng
hān xīng
qǐn xīng
gǎn xìng
dǔ xīng
chuàng xīng
kuáng xīng
yǎn xìng
nà xīng
yù xìng
yóu xìng
jìn xīng
dǐng xīng
jiǔ xìng
dài xīng
liè xìng
zhèn xīng
gū xìng
huáng xīng
jì xìng
wèi xīng
qù xīng
fěng xīng
chěng xīng
guān xìng
suí xīng
zhào xīng
qiǎn xìng
bèi xìng
⒈ 讽谕和寄托(某种含义)。
引唐顾陶《<唐诗类选>序》:“或风韵标特,讥兴深远,虽已在他集,而汩没於未至者,亦復掇而取焉。”
讥讽:~笑。~刺。反唇相~。
兴读音:xīng,xìng[ xīng ]1. 举办,发动:兴办。兴工。兴学。兴建。兴叹(发出感叹声,如“望洋兴叹”)。百废待兴。
2. 起来:夙兴夜寐(早起晚睡)。
3. 旺盛:兴盛。兴旺。兴隆。兴衰。复兴。兴替(兴衰)。天下兴亡,匹夫有责。
4. 流行,盛行:时兴。新兴。
5. 准许:不兴胡闹。
6. 或许:兴许。
7. 姓。