jù cǎo
jù wén
jù shé
jù zòu
jù fú
jù kǎo
jù pǔ
jù tǐ
jù jié
jù zhé
jù míng
jù cí
jù shū
jù xī
jù xián
jù xiáng
jù wén
jù cún
jù jūn
jù yù
jù guān
jù zài
jù zhān
jù lǐ
jù lǐ
jù fú
jù jiàn
jù wèi
jù chéng
jù zǎi
jù liè
jù chén
jù dào
jù yán
jù qū
jù qìng
jù ěr
jù xiàng
jù bái
jù yǎn
jù shù
jù rán
jù bào
jù bèi
jù fā
jù yòu
jù zhuāng
jù shù
jù míng
jù zào
jù quán
jù lùn
jù liáo
jù shè
jù tí
jù jù
jù dài
jù àn
jù gòng
jù lǐng
jù měi
jù yǒu
jù xiū
jù zú
jù zuì
jù rén
jù wù
jù jiè
jù ěr
jù chén
jù lè
jù liáo
jù xù
jù gào
jù bǎo
jù jiàn
kāi měi
tián měi
shěn měi
yàn měi
ráo měi
hóng měi
jìn měi
zhuàng měi
zhì měi
dà měi
rǎng měi
huá měi
yǔ měi
xiū měi
jiā měi
zhěn měi
jù měi
xuān měi
gāo měi
xuàn měi
xuàn měi
yáng měi
bù měi
sháo měi
jùn měi
cuì měi
jiāo měi
cì měi
ruǎn měi
huì měi
zhǒng měi
fěi měi
zhěng měi
chǐ měi
shàn měi
xiǎn měi
qǔ měi
shàn měi
jì měi
dōu měi
jiā měi
yí měi
xiù měi
yán měi
liú měi
jí měi
gōng měi
sūn měi
liǎng měi
yǎ měi
xié měi
piān měi
wǔ měi
nán měi
fǒu měi
fēng měi
qīng měi
ài měi
jùn měi
zhòng měi
zī měi
quán měi
wò měi
nèi měi
yì měi
shū měi
jué měi
yì měi
chéng měi
dūn měi
huī měi
féi měi
shì měi
dǔ měi
cuì měi
jìng měi
hé měi
lán měi
tuī měi
shū měi
yōu měi
shèng měi
rùn měi
mào měi
yuán měi
xuǎn měi
guó měi
xiū měi
wěi měi
róng měi
jīng měi
róu měi
sì měi
róng měi
chún měi
wǎn měi
suì měi
lìng měi
shǎng měi
kàng měi
jiāo měi
sōng měi
zhēn měi
tàn měi
chún měi
fēng měi
bèi měi
wēn měi
gān měi
jīng měi
jiē měi
qǐ měi
guān měi
chēng měi
hóng měi
zhēn měi
lì měi
liè měi
jì měi
zhēn měi
xīn měi
lüè měi
hǎo měi
huì měi
pì měi
kuā měi
zì měi
tōng měi
bāo měi
fēng měi
xīn měi
chén měi
jiāng měi
lóng měi
shào měi
yán měi
jù měi
sòng měi
jù měi
chōng měi
shēn měi
jiàn měi
gǒu měi
zhuān měi
bǐ měi
yōu měi
xuàn měi
chòu měi
jiān měi
jiān měi
diào měi
qiào měi
zhuī měi
qiú měi
ōu měi
kuā měi
yuán měi
diǎn měi
bō měi
zàn měi
bì měi
yù měi
xiān měi
zuò měi
guāng měi
guī měi
wán měi
yú měi
sòng měi
zī měi
biàn měi
shùn měi
zhōng měi
qī měi
chún měi
qíng měi
zī měi
chuí měi
⒈ 完美;皆美。
引《晋书·山涛传论》:“若夫居官以洁其务,欲以启天下之方,事亲以终其身,将以劝天下之俗,非山公之具美,其孰能与於此者哉!”
《南史·柳恽传》:“帝谓周捨曰:‘吾闻君子不可求备,至如柳惲可谓其美。分其才艺,足了十人。’”
唐白居易《唐河南元府君夫人荥阳郑氏墓志铭》:“今夫人,女美如此,妇德又如此,母仪又如此,三者具美,可谓冠古今矣!”
具jù(1)(名)用具:农~|文~|家~|雨~|卧~|餐~。(2)(量)〈书〉用于棺材、尸体和某些器物:座钟一~。具jù(1)(动)具有:~备|初~规模|略~轮廓。(2)(动)〈书〉备;办:~呈|~结|敬~菲酌。
美读音:měi美měi(1)基本义:(名)美丽;好看:(名)美丽;好看(2)(动)使美丽:~容。(3)(形)令人满意;好:价廉物~|日子过得挺~。(4)(动)〈方〉得意:夸了他几句;他就~得不得了。美měi(1)(名)指美洲:南~。(2)(名)指美国:~元。〖美不胜收〗měi bù shènɡ shōu(成)清·钱泳《履园丛话·艺能·治疱》:“惟鱼之一物;美不胜收。”指好东西太多;一时品尝不完;欣赏不尽。主谓式:~元。〖美不胜收〗měi bù shènɡ shōu(成)清·钱泳《履园丛话·艺能·治疱》