wò lòu
wò liú
wò zhōu
wò xù
wò zhuì
wò yú
wò jiāo
wò zhū
wò chóu
wò rùn
wò jiāo
wò xīn
wò tián
wò měi
wò rán
wò guàn
wò yán
wò yě
wò jí
wò yě
wò shí
wò ruò
wò wò
wò guàn
wò lèi
wò tǔ
wò rǎng
wò sǎ
wò rì
wò dì
wò kuì
wò ráo
fěi měi
shàn měi
bō měi
jīng měi
nèi měi
jù měi
jiē měi
diào měi
lì měi
guī měi
yì měi
quán měi
dūn měi
sūn měi
liǎng měi
cuì měi
huì měi
tōng měi
shēn měi
sōng měi
wǎn měi
jué měi
qíng měi
xuàn měi
dǔ měi
yù měi
shùn měi
róng měi
zhēn měi
xuàn měi
yáng měi
fǒu měi
lán měi
guó měi
jù měi
jù měi
zì měi
shū měi
jiān měi
zuò měi
chén měi
zhěn měi
zhuī měi
liè měi
jùn měi
shǎng měi
qǔ měi
yǔ měi
zhòng měi
jì měi
piān měi
tián měi
xiù měi
hé měi
xiū měi
chuí měi
mào měi
zhuàng měi
kàng měi
zhōng měi
yì měi
wěi měi
yōu měi
chún měi
yí měi
xuàn měi
chǐ měi
dà měi
wēn měi
zhuān měi
pì měi
shì měi
fēng měi
ōu měi
kuā měi
gāo měi
zī měi
bì měi
jí měi
lüè měi
chún měi
jiān měi
sháo měi
róng měi
sì měi
qīng měi
xiū měi
fēng měi
cì měi
yōu měi
jìn měi
yuán měi
chōng měi
shàn měi
yǎ měi
suì měi
róu měi
yuán měi
sòng měi
bǐ měi
zhěng měi
nán měi
biàn měi
xīn měi
shào měi
gān měi
fēng měi
xuǎn měi
qǐ měi
xiān měi
guāng měi
guān měi
diǎn měi
liú měi
zhì měi
tuī měi
wò měi
jìng měi
zàn měi
shěn měi
huá měi
wán měi
hǎo měi
kāi měi
huì měi
jiàn měi
bāo měi
cuì měi
rǎng měi
kuā měi
xié měi
dōu měi
chéng měi
zhēn měi
yán měi
gōng měi
xuān měi
chēng měi
xiǎn měi
huī měi
qī měi
yán měi
wǔ měi
tàn měi
chòu měi
rùn měi
qiú měi
jiā měi
lìng měi
jùn měi
jiāo měi
qiào měi
ráo měi
yú měi
bèi měi
shū měi
lóng měi
xīn měi
jīng měi
hóng měi
zhēn měi
ài měi
gǒu měi
chún měi
hóng měi
zī měi
jì měi
jiā měi
shèng měi
zhǒng měi
sòng měi
ruǎn měi
jiāng měi
yàn měi
féi měi
bù měi
jiāo měi
zī měi
⒈ 肥美。
引《后汉书·西南夷传·哀牢》:“土地沃美,宜五穀、蚕桑。”
北魏郦道元《水经注·沔水一》:“黄壤沃衍,而桑麻列植,佳饶水田。故孟达与诸葛亮书,善其川土沃美也。”
明徐弘祖《徐霞客游记·滇游日记三》:“嵩明中环海子,田泽沃美。”
沃wò(1)(动)本义:灌溉;浇。(2)(形)(土地)肥:~田|~土。(3)姓。
美读音:měi美měi(1)基本义:(名)美丽;好看:(名)美丽;好看(2)(动)使美丽:~容。(3)(形)令人满意;好:价廉物~|日子过得挺~。(4)(动)〈方〉得意:夸了他几句;他就~得不得了。美měi(1)(名)指美洲:南~。(2)(名)指美国:~元。〖美不胜收〗měi bù shènɡ shōu(成)清·钱泳《履园丛话·艺能·治疱》:“惟鱼之一物;美不胜收。”指好东西太多;一时品尝不完;欣赏不尽。主谓式:~元。〖美不胜收〗měi bù shènɡ shōu(成)清·钱泳《履园丛话·艺能·治疱》