shàn yè
shàn zì
shàn cháng
shàn zhuān
shàn zhì
shàn shī
shàn chǎng
shàn shì
shàn gòu
shàn chǒng
shàn xīng
shàn shēng
shàn fù
shàn měi
shàn guǎn
shàn tuì
shàn wò
shàn mìng
shàn yí
shàn guó
shàn bǐng
shàn cháo
shàn ài
shàn lì
shàn dì
shàn qiáng
shàn shì
shàn quán
shàn cháng
shàn bù
shàn ràng
qǐ měi
sòng měi
rùn měi
lóng měi
fēng měi
chún měi
xuān měi
yán měi
wǔ měi
yōu měi
chuí měi
chún měi
zhuàng měi
chōng měi
dōu měi
tuī měi
huī měi
wán měi
biàn měi
jiāng měi
jí měi
dūn měi
jiān měi
xīn měi
bāo měi
ōu měi
nèi měi
xiū měi
chǐ měi
zhuī měi
chún měi
yōu měi
tàn měi
kàng měi
gān měi
zī měi
huì měi
jiāo měi
zhòng měi
yǎ měi
qiào měi
wò měi
gōng měi
diào měi
chéng měi
liǎng měi
jìng měi
chēng měi
zì měi
bǐ měi
shěn měi
jù měi
zuò měi
fǒu měi
zī měi
zhēn měi
liè měi
yuán měi
shēn měi
dǔ měi
zàn měi
jué měi
gǒu měi
shùn měi
shǎng měi
zhěng měi
bèi měi
yáng měi
jì měi
róng měi
xuàn měi
qī měi
jùn měi
jīng měi
zhěn měi
róng měi
bì měi
jì měi
chòu měi
xié měi
ruǎn měi
wǎn měi
zhēn měi
jù měi
shì měi
jiāo měi
nán měi
lì měi
hóng měi
zhēn měi
bō měi
féi měi
ài měi
xuàn měi
piān měi
jìn měi
yú měi
kāi měi
zhǒng měi
guān měi
wěi měi
hé měi
bù měi
cuì měi
dà měi
kuā měi
shèng měi
gāo měi
lüè měi
xuàn měi
fěi měi
yán měi
liú měi
suì měi
lìng měi
xiù měi
cì měi
qīng měi
huá měi
zī měi
kuā měi
hóng měi
diǎn měi
tōng měi
yǔ měi
jiā měi
jù měi
jiān měi
xīn měi
sháo měi
guó měi
jùn měi
cuì měi
jīng měi
jiē měi
yí měi
qíng měi
fēng měi
jiàn měi
yàn měi
qǔ měi
zhōng měi
qiú měi
shàn měi
xiǎn měi
chén měi
shū měi
sòng měi
xiān měi
xuǎn měi
shū měi
ráo měi
fēng měi
shào měi
huì měi
zhuān měi
yù měi
hǎo měi
wēn měi
quán měi
shàn měi
guāng měi
sì měi
zhì měi
guī měi
lán měi
pì měi
tián měi
yì měi
sōng měi
sūn měi
rǎng měi
mào měi
jiā měi
yuán měi
yì měi
róu měi
xiū měi
擅美shànměi
(1) 独享美名;独有其美
例擅美当朝英enjoy fame by oneself⒈ 专美,独享美名。
引汉张衡《南都赋》:“皇祖歆而降福,弥万祀而无衰;帝王臧其擅美,咏南音以顾怀。”
《宋书·谢灵运传论》:“相如巧为形似之言, 班固长於情理之説, 子建仲宣以气质为体,并标能擅美,独映当年。”
唐王勃《夏日宴宋五官宅观画障序》:“惊鸿擅美,丹青贵近质之奇;吐凤摽华,宫徵得缘情之趣。”
清俞蛟《潮嘉风月记·丽品》:“同时擅名者有小足、小蓀,皆色艺俱佳。”
擅shàn(1)(动)擅自:~离职守。(2)(动)长于;善于:不~辞令。
美读音:měi美měi(1)基本义:(名)美丽;好看:(名)美丽;好看(2)(动)使美丽:~容。(3)(形)令人满意;好:价廉物~|日子过得挺~。(4)(动)〈方〉得意:夸了他几句;他就~得不得了。美měi(1)(名)指美洲:南~。(2)(名)指美国:~元。〖美不胜收〗měi bù shènɡ shōu(成)清·钱泳《履园丛话·艺能·治疱》:“惟鱼之一物;美不胜收。”指好东西太多;一时品尝不完;欣赏不尽。主谓式:~元。〖美不胜收〗měi bù shènɡ shōu(成)清·钱泳《履园丛话·艺能·治疱》