shū fēi
shū liàng
shū xìng
shū shèng
shū xián
shū fàn
shū yuàn
shū shū
shū xiáng
shū hǎo
shū jǐng
shū rán
shū mào
shū zhēn
shū lì
shū shàn
shū zhe
shū è
shū zhēn
shū lèi
shū hù
shū ài
shū zhì
shū líng
shū yóu
shū jìng
shū měi
shū róng
shū nǚ
shū mào
shū wèn
shū yù
shū zhēn
shū huì
shū qí
shū lí
shū jiā
shū lìng
shū pèi
shū qīng
shū dé
shū zī
shū dì
shū kuàng
xiù měi
yōu měi
xuàn měi
tuī měi
pì měi
ráo měi
yǎ měi
jīng měi
xiān měi
wǔ měi
jì měi
chún měi
zī měi
quán měi
shèng měi
guān měi
diào měi
yuán měi
yōu měi
xuān měi
hóng měi
sòng měi
cuì měi
mào měi
wēn měi
kàng měi
nán měi
qǔ měi
shàn měi
nèi měi
xuàn měi
zì měi
xié měi
jù měi
shěn měi
guī měi
sōng měi
chǐ měi
jiā měi
jù měi
sháo měi
bèi měi
yì měi
hóng měi
jì měi
jù měi
yàn měi
chēng měi
yáng měi
yán měi
cì měi
zhì měi
xiū měi
piān měi
xīn měi
jiāo měi
yuán měi
ài měi
chún měi
rǎng měi
fēng měi
bāo měi
lán měi
zhōng měi
zhěn měi
zhēn měi
róu měi
jiāng měi
sòng měi
tōng měi
shū měi
kuā měi
zhǒng měi
xuǎn měi
zhuān měi
chòu měi
zhěng měi
xiǎn měi
shàn měi
lüè měi
cuì měi
fěi měi
suì měi
xiū měi
qī měi
fēng měi
bù měi
gōng měi
huá měi
zī měi
huì měi
shǎng měi
zhuī měi
jiān měi
wán měi
liú měi
tián měi
zhēn měi
jìng měi
qiú měi
dōu měi
wǎn měi
gǒu měi
róng měi
lì měi
jiā měi
yú měi
zhòng měi
yù měi
gāo měi
huī měi
zàn měi
hé měi
dà měi
wò měi
jiāo měi
ōu měi
dūn měi
jùn měi
shì měi
dǔ měi
féi měi
tàn měi
qiào měi
bì měi
sūn měi
róng měi
huì měi
chōng měi
ruǎn měi
shào měi
qīng měi
lìng měi
fēng měi
biàn měi
jué měi
zhuàng měi
xuàn měi
kāi měi
sì měi
zhēn měi
jīng měi
bō měi
liǎng měi
liè měi
guó měi
guāng měi
jiē měi
jùn měi
rùn měi
yì měi
gān měi
yǔ měi
wěi měi
chún měi
kuā měi
zuò měi
chéng měi
qíng měi
qǐ měi
jí měi
bǐ měi
yí měi
shēn měi
jìn měi
jiān měi
hǎo měi
zī měi
shū měi
yán měi
fǒu měi
jiàn měi
chuí měi
xīn měi
chén měi
shùn měi
diǎn měi
lóng měi
⒈ 贤淑美丽。亦偏指美丽。
引《汉书·张敞传》:“今太后资质淑美,慈爱宽仁,诸侯莫不闻。”
三国魏曹植《洛神赋》:“余情悦其淑美兮,心振荡而不怡。”
晋陆机《吴趋行》:“淑美难穷纪,商搉为此歌。”
唐玄奘《大唐西域记·僧伽罗国》:“王以为不诚也,而情悦其淑美。”
⒉ 美好。
引三国魏锺会《蒲萄赋》:“总众和之淑美,体至气於自然。”
晋孙楚《为石仲容与孙晧书》:“土则神州中岳,器则九鼎犹存;世载淑美,重光相袭。”
宋司马光《呈范景仁》诗:“地灵物秀气淑美,由来衮衮生英贤。”
良善、美好。
淑shū(形)善;美;过去多指女人的品德好。
美读音:měi美měi(1)基本义:(名)美丽;好看:(名)美丽;好看(2)(动)使美丽:~容。(3)(形)令人满意;好:价廉物~|日子过得挺~。(4)(动)〈方〉得意:夸了他几句;他就~得不得了。美měi(1)(名)指美洲:南~。(2)(名)指美国:~元。〖美不胜收〗měi bù shènɡ shōu(成)清·钱泳《履园丛话·艺能·治疱》:“惟鱼之一物;美不胜收。”指好东西太多;一时品尝不完;欣赏不尽。主谓式:~元。〖美不胜收〗měi bù shènɡ shōu(成)清·钱泳《履园丛话·艺能·治疱》