zhēn huǒ
zhēn cí
zhēn xiù
zhēn nòu
zhēn gū
zhēn jiān
zhēn liè
zhēn jì
zhēn yùn
zhēn má
zhēn jiè
zhēn zhǐ
zhēn jué
zhēn shuǐ
zhēn yǐng
zhēn duì
zhēn xiàn
zhēn fèng
zhēn pán
zhēn biān
zhēn chā
zhēn fēng
zhēn gāo
zhēn kē
zhēn máo
zhēn jiao
zhēn jiǔ
zhēn lù
zhēn máng
zhēn bí
zhēn fù
zhēn bì
zhēn xiàn
zhēn tóu
zhēn shí
zhēn liè
zhēn kǒng
zhēn yán
zhēn lǚ
zhēn lóu
zhēn zhuī
zhēn gū
zhēn guǎn
zhēn jì
zhēn zhī
zhēn cì
zhēn shén
zhēn qiǎo
zhēn ài
zhēn yan
zhēn guān
zhēn ěr
zhēn zhān
zhēn rèn
zhēn xué
zhēn jiàng
liǎn máng
háo máng
fēng máng
gǔ máng
miǎo máng
cì máng
míng máng
mí máng
mài máng
hū máng
fēng máng
huāng máng
qín máng
dào máng
jiǔ máng
háo máng
gōu máng
běi máng
yí máng
dāo máng
jīng máng
chài máng
yǎn máng
sēn máng
wāng máng
shū máng
hún máng
jiǎo máng
zōu máng
zhēn máng
fù máng
xiān máng
wù máng
chuí máng
yào máng
bā máng
huì máng
lián máng
wēi máng
nù máng
qīng máng
gōu máng
guāng máng
chūn máng
hùn máng
jiàn máng
zhūn máng
shí máng
hán máng
⒈ 亦作“鍼芒”。针头如芒。常以喻微细之物。
引《后汉书·陈忠传》:“隄溃蚁孔,气洩鍼芒。”
《新唐书·沙陀传》:“因豪桀大会驰射,百步外针芒木叶无不中。”
清钱谦益《归来泉歌答金坛于惠生曹汝真》:“沾濡乍与针芒应,滭沸俄随锄钁来。”
针尖。比喻极其细微之缝隙。《后汉书.卷四六.陈宠传》:「臣闻轻者重之端,小者大之源,故隄溃蚁孔,气泄针芒。是以明者慎微,智者识几。」也作「针铓」。
针(1)(名)(~儿)缝衣物引线用的一种细长的工具。(2)(名)细长像针的东西:松~|指南~|分~|秒~。(3)(名)针剂:预防~|打~。(4)(名)中医用特制的金属针按一定的穴位刺入体内医治疾病:~灸。
芒读音:máng芒máng(1)(名)草本植物;生于山地和田野间;果实多毛。(2)(名)某些禾本科植物子实的外壳上长的针状物。