jīn sòng
jīn lì
jīn yì
jīn jìng
jīn dù
jīn shè
jīn qú
jīn fā
jīn gǔ
jīn tóng
jīn tíng
jīn rùn
jīn sì
jīn zé
jīn zhù
jīn shì
jīn shuǐ
jīn gàn
jīn tóu
jīn zì
jīn jì
jīn tōng
jīn jì
jīn diàn
jīn tuò
jīn jīn
jīn dài
jīn bān
jīn yào
jīn shī
jīn cháng
jīn dá
jīn jì
jīn pù
jīn tiē
jīn làng
jīn ài
jīn jì
jīn qiáo
jīn tú
jīn zhǔ
jīn liú
jīn qì
jīn fá
jīn dī
jīn zhǔ
jīn lù
jīn luó
jīn ruán
jīn liáng
jīn yè
jīn tiē
jīn àn
jīn qú
jīn dài
jīn qián
jīn fèi
jīn hòu
jīn qiè
jīn zú
jīn jìng
jīn yá
jīn qiǎn
jīn lóu
jīn nì
jīn háng
jīn rén
jīn mén
jīn bù
jīn guān
jīn tú
jīn mài
jīn shuì
jīn mò
jīn gū
jiù dù
hán dù
ràng dù
lún dù
jīn dù
què dù
chāo dù
shè dù
bǎi dù
jìng dù
fá dù
shè dù
jì dù
tōu dù
qiáng dù
wǎn dù
mǎi dù
dā dù
qiú dù
mài dù
qiǎng dù
dōng dù
nán dù
guò dù
héng dù
bēi dù
yù dù
gǔ dù
guān dù
hé dù
yǐn dù
duàn dù
fēi dù
guò dù
yě dù
bǎi dù
jiāng dù
bá dù
pǔ dù
yuǎn dù
héng dù
⒈ 渡口。
引《汉书·赵充国传》:“有詔将八校尉与驍骑都尉、 金城太守合疏捕山间虏,通转道津渡。”
唐贾岛《送李馀及第归蜀》诗:“津渡逢清夜,途程尽翠微。”
吴晗《朱元璋传》第一章三:“﹝蒙汉贵族﹞还专派官员在黄河、淮河、长江的关卡津渡检查,凡汉民没有通行公文的,一律不许通过。”
⒉ 渡河。
引《三国志·魏志·贾逵传》:“从至黎阳,津渡者乱行, 逵斩之,乃整。”
渡口。
津jīn(1)(名)唾液:~液。(2)(名)汗:遍体生~。(3)(形)润泽。津jīn(名)渡口:~渡|关~|要~。
渡读音:dù渡dù(1)(动)乘船或游泳横过江河等;由此到彼:横~。(2)(名)渡头、渡口;过江河的地方:风陵~。