jīn ruán
jīn pù
jīn tú
jīn jì
jīn dài
jīn guān
jīn sòng
jīn jìng
jīn zé
jīn luó
jīn shuì
jīn tiē
jīn bù
jīn yào
jīn tiē
jīn lóu
jīn mò
jīn liú
jīn bān
jīn qiǎn
jīn qì
jīn dá
jīn jīn
jīn sì
jīn nì
jīn fá
jīn lù
jīn yá
jīn tōng
jīn tóng
jīn dài
jīn lì
jīn mén
jīn zì
jīn zhù
jīn zhǔ
jīn shì
jīn shuǐ
jīn hòu
jīn rén
jīn dī
jīn zhǔ
jīn tú
jīn yè
jīn mài
jīn qú
jīn cháng
jīn gū
jīn àn
jīn ài
jīn làng
jīn shè
jīn gàn
jīn zú
jīn yì
jīn qián
jīn fā
jīn tóu
jīn qiáo
jīn gǔ
jīn jì
jīn diàn
jīn qiè
jīn qú
jīn háng
jīn jìng
jīn tíng
jīn dù
jīn tuò
jīn liáng
jīn fèi
jīn jì
jīn rùn
jīn shī
jīn jì
màn tíng
gōng tíng
yàn tíng
sòng tíng
luó tíng
chí tíng
xī tíng
jǐng tíng
liáng tíng
hún tíng
gǎng tíng
yě tíng
tái tíng
lí tíng
lú tíng
luó tíng
lú tíng
mù tíng
lǘ tíng
róng tíng
duǎn tíng
yù tíng
wú tíng
hú tíng
shuǐ tíng
fén tíng
fēng tíng
jiǎng tíng
qiū tíng
méi tíng
bēi tíng
shū tíng
yuán tíng
kē tíng
biān tíng
chì tíng
jiē tíng
xiāng tíng
sān tíng
jīn tíng
zǐ tíng
kǎo tíng
tiáo tíng
xiè tíng
zhāng tíng
mèng tíng
bà tíng
lán tíng
rú tíng
huà tíng
qí tíng
zhǎng tíng
shì tíng
yún tíng
kè tíng
yún tíng
jǐn tíng
xīn tíng
hú tíng
gū tíng
gǎng tíng
zhú tíng
shān tíng
bào tíng
hóng tíng
guān tíng
liè tíng
liáng tíng
shí tíng
zhì tíng
yóu tíng
lǚ tíng
chēng tíng
jì tíng
xiāng tíng
jiǎo tíng
chá tíng
⒈ 古代建于渡口旁的亭子。
引唐王勃《江亭夜月送别》诗之一:“津亭秋月夜,谁见泣离羣?”
宋刘克庄《长相思·饯别》词:“风萧萧,雨萧萧,相送津亭折柳条。”
《镜花缘》第一回:“其最重的,徙植津亭驛馆,不特任人攀折,兼使沾泥和土,见蹂於马足车轮。”
津jīn(1)(名)唾液:~液。(2)(名)汗:遍体生~。(3)(形)润泽。津jīn(名)渡口:~渡|关~|要~。
亭读音:tíng亭tíng(1)(名)本义:盖在路旁或花园里供人休息用的建筑物;大多有顶无墙:盖在路旁或花园里供人休息用的建筑物;大多有顶无墙(2)形状像亭子的小房子:书~|岗~。(3)适中;均匀:~午。