津门


津门的组词


津钱

jīn qián

津达

jīn dá

津干

jīn gàn

津渡

jīn dù

津津

jīn jīn

津泽

jīn zé

津步

jīn bù

津逮

jīn dài

津唾

jīn tuò

津流

jīn liú

津路

jīn lù

津费

jīn fèi

津涯

jīn yá

津途

jīn tú

津送

jīn sòng

津气

jīn qì

津航

jīn háng

津要

jīn yào

津水

jīn shuǐ

津迳

jīn jìng

津妾

jīn qiè

津湿

jīn shī

津济

jīn jì

津般

jīn bān

津垫

jīn diàn

津贴

jīn tiē

津涂

jīn tú

津鼓

jīn gǔ

津堠

jīn hòu

津亭

jīn tíng

津头

jīn tóu

津际

jīn jì

津寄

jīn jì

津遣

jīn qiǎn

津埭

jīn dài

津漈

jīn jì

津壖

jīn ruán

津发

jīn fā

津主

jīn zhǔ

津吏

jīn lì

津长

jīn cháng

津涉

jīn shè

津渠

jīn qú

津渍

jīn zì

津滴

jīn dī

津铺

jīn pù

津关

jīn guān

津腻

jīn nì

津岸

jīn àn

津隘

jīn ài

津脉

jīn mài

津税

jīn shuì

津桥

jīn qiáo

津径

jīn jìng

津衢

jīn qú

津浪

jīn làng

津通

jīn tōng

津楼

jīn lóu

津沫

jīn mò

津涘

jīn sì

津梁

jīn liáng

津液

jīn yè

津门

jīn mén

津注

jīn zhù

津筏

jīn fá

津沽

jīn gū

津人

jīn rén

津润

jīn rùn

津渚

jīn zhǔ

津市

jīn shì

津逻

jīn luó

津驿

jīn yì

津帖

jīn tiē

津卒

jīn zú

津童

jīn tóng


犯门

fàn mén

边门

biān mén

孟门

mèng mén

昌门

chāng mén

道门

dào mén

郊门

jiāo mén

闶门

kāng mén

香门

xiāng mén

帝门

dì mén

驩门

huān mén

庙门

miào mén

楚门

chǔ mén

贵门

guì mén

辟门

pì mén

弱门

ruò mén

羡门

xiàn mén

国门

guó mén

阙门

què mén

专门

zhuān mén

鹭门

lù mén

泉门

quán mén

腰门

yāo mén

膺门

yīng mén

火门

huǒ mén

便门

biàn mén

夺门

duó mén

同门

tóng mén

闱门

wéi mén

应门

yìng mén

抠门

kōu mén

狗门

gǒu mén

兴门

xīng mén

耏门

ér mén

瓮门

wèng mén

监门

jiān mén

二门

èr mén

扣门

kòu mén

铁门

tiě mén

叫门

jiào mén

肛门

gāng mén

禽门

qín mén

千门

qiān mén

河门

hé mén

法门

fǎ mén

登门

dēng mén

纱门

shā mén

池门

chí mén

窍门

qiào mén

祸门

huò mén

渠门

qú mén

窗门

chuāng mén

气门

qì mén

闼门

tà mén

球门

qiú mén

寒门

hán mén

梁门

liáng mén

斜门

xié mén

义门

yì mén

汽门

qì mén

双门

shuāng mén

佛门

fó mén

封门

fēng mén

花门

huā mén

幽门

yōu mén

妙门

miào mén

阊门

chāng mén

朝门

cháo mén

浄门

jìng mén

攻门

gōng mén

款门

kuǎn mén

定门

dìng mén

埽门

sào mén

贿门

huì mén

炎门

yán mén

大门

dà mén

车门

chē mén

沟门

gōu mén

栏门

lán mén

唱门

chàng mén

外门

wài mén

禁门

jìn mén

譍门

yīng mén

悬门

xuán mén

强门

qiáng mén

踵门

zhǒng mén

回门

huí mén

吊门

diào mén

眉门

méi mén

孤门

gū mén

通门

tōng mén

额门

é mén

善门

shàn mén

举门

jǔ mén

照门

zhào mén

京门

jīng mén

东门

dōng mén

穹门

qióng mén

走门

zǒu mén

除门

chú mén

阖门

hé mén

沙门

shā mén

顿门

dùn mén

席门

xí mén

家门

jiā mén

齐门

qí mén

串门

chuàn mén

弟门

dì mén

庆门

qìng mén

倡门

chàng mén

吴门

wú mén

鯆门

pū mén

君门

jūn mén

祭门

jì mén

涧门

jiàn mén

蹐门

jí mén

亚门

yà mén

棘门

jí mén

部门

bù mén

甲门

jiǎ mén

扫门

sǎo mén

胆门

dǎn mén

填门

tián mén

查门

zhā mén

暗门

àn mén

命门

mìng mén

重门

chóng mén

八门

bā mén

旗门

qí mén

穴门

xué mén

灭门

miè mén

凶门

xiōng mén

鼎门

dǐng mén

那门

nà mén

唤门

huàn mén

缺门

quē mén

稿门

gǎo mén

桑门

sāng mén

笼门

lóng mén

奇门

qí mén

顶门

dǐng mén

霞门

xiá mén

璧门

bì mén

造门

zào mén

阳门

yáng mén

灵门

líng mén

满门

mǎn mén

阵门

zhèn mén

奸门

jiān mén

神门

shén mén

袁门

yuán mén

茅门

máo mén

利门

lì mén

闿门

kǎi mén

金门

jīn mén

板门

bǎn mén

破门

pò mén

耳门

ěr mén

罪门

zuì mén

与门

yǔ mén

骈门

pián mén

头门

tóu mén

虎门

hǔ mén

缁门

zī mén

诀门

jué mén

班门

bān mén

拐门

guǎi mén

轩门

xuān mén

赂门

lù mén

鸾门

luán mén

入门

rù mén

人门

rén mén

垒门

lěi mén

洪门

hóng mén

教门

jiào mén

学门

xué mén

傍门

bàng mén

茨门

cí mén

乘门

chéng mén

留门

liú mén

论门

lùn mén

玄门

xuán mén

多门

duō mén

前门

qián mén

当门

dāng mén

凯门

kǎi mén

雷门

léi mén

槅门

gé mén

栅门

zhà mén

鬼门

guǐ mén

列门

liè mén

圜门

huán mén

电门

diàn mén

壅门

yōng mén

侯门

hóu mén

坊门

fāng mén

它门

tā mén

北门

běi mén

壁门

bì mén

偏门

piān mén

津门

jīn mén

欢门

huān mén

踏门

tà mén

暑门

shǔ mén

九门

jiǔ mén

休门

xiū mén

幸门

xìng mén

敲门

qiāo mén

迎门

yíng mén

陵门

líng mén

上门

shàng mén

章门

zhāng mén

郡门

jùn mén

长门

zhǎng mén

寝门

qǐn mén

素门

sù mén

房门

fáng mén

无门

wú mén

闺门

guī mén

四门

sì mén

盛门

shèng mén

峡门

xiá mén

晨门

chén mén

踩门

cǎi mén

权门

quán mén

倚门

yǐ mén

戟门

jǐ mén

悟门

wù mén

青门

qīng mén

凈门

jìng mén

横门

héng mén

油门

yóu mén

衡门

héng mén

闳门

hóng mén

梢门

shāo mén

樵门

qiáo mén

连门

lián mén

蜀门

shǔ mén

转门

zhuàn mén

折门

zhé mén

柴门

chái mén

村门

cūn mén

地门

dì mén

翟门

zhái mén

邦门

bāng mén

隘门

ài mén

普门

pǔ mén

庠门

xiáng mén

名门

míng mén

刀门

dāo mén

闸门

zhá mén

你门

nǐ mén

僧门

sēng mén

射门

shè mén

掌门

zhǎng mén

灶门

zào mén

桥门

qiáo mén

毬门

qiú mén

筚门

bì mén

临门

lín mén

皇门

huáng mén

歡门

huān mén

蓟门

jì mén

修门

xiū mén

将门

jiàng mén

穷门

qióng mén

掖门

yè mén

叩门

kòu mén

逵门

kuí mén

杨门

yáng mén

闩门

shuān mén

孽门

niè mén

闇门

àn mén

杜门

dù mén

都门

dōu mén

正门

zhèng mén

毕门

bì mén

热门

rè mén

雉门

zhì mén

澳门

ào mén

孝门

xiào mén

十门

shí mén

江门

jiāng mén

词门

cí mén

台门

tái mén

梵门

fàn mén

新门

xīn mén

宗门

zōng mén

蠭门

fēng mén

逢门

féng mén

开门

kāi mén

争门

zhēng mén

塞门

sài mén

面门

miàn mén

马门

mǎ mén

警门

jǐng mén

朔门

shuò mén

元门

yuán mén

霄门

xiāo mén

脑门

nǎo mén

阿门

ā mén

上一组词:津气
下一组词:津税

更多津的组词

津门的意思


词语解释:

在渡口设置的关门。
东汉首都洛阳有十二门,南面西头门称津门,一名津阳门。
津门亭的省称。
天津市的别称。明永乐二年

筑天津城,因地处畿辅门户,故名'津门'。

引证解释:

⒈ 在渡口设置的关门。

引《三国志·魏志·曹爽传》“皆伏诛,夷三族” 裴松之注引晋郭颁《世语》:“初, 爽出,司马鲁芝留在府,闻有事,将营骑斫津门出赴爽。”
北周庾信《明月山铭》:“船横埭下,树夹津门。”
唐徐安贞《奉和圣制早渡蒲津关》:“路得津门要,时称古戍閒。”

⒉ 东汉首都洛阳有十二门,南面西头门称津门,一名津阳门。

引唐骆宾王《和李明府》:“驰道临层掖, 津门对小平。”
陈熙晋笺注:“《后汉书·光武十王传》注:‘ 津门,洛阳南面西头门也。一名津阳门。’”

⒊ 津门亭的省称。

引南朝梁任昉《齐竟陵文宣王行状》:“慟极津门,感充长乐。”

⒋ 天津市的别称。 明永乐二年(1404年)筑天津城,因地处畿辅门户,故名“津门”。

引清王韬《跋上海<字林西报>后》:“即如西人两扰津门,遂以津门为重地,以为保卫神京非此不可。”

网络解释:

津门 (汉语词汇)

津门是一个汉语词语,拼音是jīn mén,意思是在渡口设置的关门。
更多门的组词

津门详细解释


读音:jīn

津jīn(1)(名)唾液:~液。(2)(名)汗:遍体生~。(3)(形)润泽。津jīn(名)渡口:~渡|关~|要~。

读音:mén

门mén(1)(名)房屋、车船或用围墙、篱笆等围起来的地方的出入口:前~|屋~|送货上~。(2)(名)装置在上述出入口;能开关的障碍物;多用木料或金属材料做成:铁~|栅栏~儿|两扇红漆大~。(3)(名)(~儿)器物可以开关的部分:柜~儿|炉~儿。(4)(名)形状或作用像门的:电~|水~|气~|闸~。(5)(名)(~儿)门径:窍~|炼钢的活儿我也摸着点~儿了。(6)(名)旧时指家族或家族的一支;现在指一般的家庭:满~|双喜临~|张~王氏|长~长子。(7)(名)宗教、学术思想上的派别:儒~|佛~|左道旁~。(8)(名)传统指称跟师傅有关的:拜~|同~|~徒。(9)(名)一般事物的分类:分~别类|五花八~。(名)生物学中把具有最基本最显著的共同特征的生物分为若干群;每一群叫一门;如原生动物门、裸子植物门等。门以下为纲。(名)压宝时下赌注的位置的名称;也用来表示赌博者的位置;有“天门”、“青龙”等名目。(量)ɑ)用于炮。b)用于功课、技术等。(Mén)姓。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025