jiē tòng
jiē xū
jiē áo
jiē sòng
jiē qì
jiē mù
jiē dào
jiē fú
jiē fú
jiē yǐn
jiē qū
jiē yì
jiē xī
jiē chēng
jiē fú
jiē kǔ
jiē yú
jiē xiàn
jiē kǎi
jiē zāi
jiē qiào
jiē zhòng
jiē yù
jiē qiū
jiē hū
jiē dú
jiē shí
jiē ò
jiē yōu
jiē cù
jiē wǎn
jiē tàn
jiē yǒng
jiē fèn
jiē yuàn
jiē hū
jiē hài
jiē jīng
jiē xī
jiē zī
jiē jù
jiē cè
jiē měi
jiē xī
jiē jiē
jiē zàn
jiē mǐn
jiē hū
jiē yǎng
jiē jīn
jiē shāng
jiē yà
jiē yā
jiē shǎng
jiē jiè
jiē jīn
jiē lái
jiē shàng
jiē è
jiē huǐ
jiē wèi
jiē xī
wán shǎng
zhān shǎng
qíng shǎng
fú shǎng
áo shǎng
yán shǎng
zhān shǎng
nóng shǎng
mù shǎng
pài shǎng
gū shǎng
jiàn shǎng
shàn shǎng
shū shǎng
guān shǎng
píng shǎng
péi shǎng
dǎ shǎng
jī shǎng
zhòng shǎng
qì shǎng
lì shǎng
lù shǎng
jiǎng shǎng
jí shǎng
xuán shǎng
piān shǎng
jī shǎng
ēn shǎng
gěi shǎng
qìng shǎng
shòu shǎng
láo shǎng
yí shǎng
zhòu shǎng
zhuì shǎng
yàn shǎng
pǐn shǎng
tóng shǎng
cì shǎng
cóng shǎng
jīng shǎng
jī shǎng
lài shǎng
jùn shǎng
làn shǎng
chén shǎng
zhēn shǎng
huān shǎng
biāo shǎng
chóu shǎng
jiàn shǎng
xìng shǎng
chuí shǎng
kuā shǎng
xiá shǎng
míng shǎng
shòu shǎng
cháng shǎng
guān shǎng
guān shǎng
bèi shǎng
chóu shǎng
qià shǎng
měi shǎng
fēng shǎng
yùn shǎng
hóng shǎng
běn shǎng
yōu shǎng
chǒng shǎng
xíng shǎng
bān shǎng
zhì shǎng
gòu shǎng
kě shǎng
yín shǎng
chuán shǎng
yí shǎng
gòu shǎng
zàn shǎng
jūn shǎng
jiǎng shǎng
mào shǎng
kuáng shǎng
dì shǎng
zhēn shǎng
shěn shǎng
shēng shǎng
gàn shǎng
mào shǎng
chūn shǎng
qǐng shǎng
jīn shǎng
jué shǎng
cì shǎng
tuō shǎng
jiē shǎng
chēng shǎng
fù shǎng
quàn shǎng
jiē shǎng
ài shǎng
yì shǎng
xìn shǎng
qiān shǎng
gōng shǎng
shī shǎng
hān shǎng
jiā shǎng
juàn shǎng
xīn shǎng
tàn shǎng
jī shǎng
bá shǎng
jié shǎng
zhū shǎng
wēi shǎng
zhuī shǎng
xíng shǎng
kào shǎng
tuō shǎng
yāo shǎng
jiàn shǎng
xuán shǎng
fàng shǎng
jù shǎng
xié shǎng
miào shǎng
qì shǎng
wán shǎng
yàn shǎng
fù shǎng
cùn shǎng
qīng shǎng
jīng shǎng
xiè shǎng
míng shǎng
bāo shǎng
qīn shǎng
⒈ 犹赞赏;叹赏。
引南朝陈徐陵《答李颙之书》:“君山西盛族,素挺风流, 河北辞林,本所嗟赏。”
《北齐书·斛律羌举传》:“高祖以其忠於所事,亦加嗟赏。”
宋王谠《唐语林·补遗一》:“有殷红牡丹一丛,婆娑数百朵,初日照辉,朝露半晞,众共嗟赏。”
《明史·文苑传二·李濂》:“一日作《理情赋》,友人左国璣持以示李梦阳,梦阳大嗟赏。”
嗟jiē(1)(动)〈书〉叹息。(2)文言叹词。
赏读音:shǎng赏shǎng(1)(动)赏赐;奖赏:有~有罚。(2)(名)赏赐或奖赏的东西:悬~|领~。(3)姓。(4)(动)欣赏;观赏:~月|~花。(5)(动)赏识:赞~。