xìng nìng
xìng qǔ
xìng shèn
xìng nì
xìng shì
xìng kǒng
xìng lín
xìng mín
xìng miǎn
xìng dài
xìng lè
xìng jī
xìng rǔ
xìng hǎo
xìng duǎn
xìng yùn
xìng fū
xìng xǐ
xìng ēn
xìng cóng
xìng zāi
xìng zhì
xìng chá
xìng chàng
xìng shòu
xìng tīng
xìng mèi
xìng fú
xìng ér
xìng lù
xìng cún
xìng qīng
xìng jì
xìng méng
xìng yǒu
xìng gù
xìng dāng
xìng qì
xìng duō
xìng yuàn
xìng shì
xìng jiā
xìng bì
xìng jìn
xìng xìng
xìng míng
xìng lái
xìng dòu
xìng jiāo
xìng jìn
xìng kuī
xìng cuò
xìng shēng
xìng mén
xìng ài
xìng huì
xìng chéng
xìng xīn
xìng shǎng
xìng jì
xìng rén
kě shǎng
yí shǎng
guān shǎng
yāo shǎng
yì shǎng
zhān shǎng
jiǎng shǎng
tóng shǎng
juàn shǎng
chuán shǎng
kuā shǎng
qiān shǎng
yí shǎng
qì shǎng
wēi shǎng
mào shǎng
qìng shǎng
zhuì shǎng
pǐn shǎng
fù shǎng
huān shǎng
xuán shǎng
jùn shǎng
jiē shǎng
cháng shǎng
dǎ shǎng
zhū shǎng
lì shǎng
zhēn shǎng
hān shǎng
guān shǎng
áo shǎng
quàn shǎng
shàn shǎng
hóng shǎng
jí shǎng
chóu shǎng
cì shǎng
jīn shǎng
xiá shǎng
kào shǎng
kuáng shǎng
qià shǎng
zhòu shǎng
bá shǎng
mù shǎng
cì shǎng
yàn shǎng
zhān shǎng
péi shǎng
gōng shǎng
pài shǎng
jūn shǎng
shòu shǎng
jù shǎng
jiàn shǎng
chǒng shǎng
jiā shǎng
lài shǎng
bān shǎng
tàn shǎng
xíng shǎng
cóng shǎng
chóu shǎng
xíng shǎng
gū shǎng
běn shǎng
gòu shǎng
gàn shǎng
zhēn shǎng
xuán shǎng
měi shǎng
chuí shǎng
ēn shǎng
zhì shǎng
yàn shǎng
jiǎng shǎng
láo shǎng
jī shǎng
shī shǎng
bèi shǎng
gěi shǎng
qīng shǎng
biāo shǎng
chén shǎng
yán shǎng
nóng shǎng
xìn shǎng
fù shǎng
shòu shǎng
jié shǎng
zàn shǎng
mào shǎng
fēng shǎng
wán shǎng
ài shǎng
qì shǎng
jī shǎng
shū shǎng
fú shǎng
shēng shǎng
gòu shǎng
qíng shǎng
yín shǎng
fàng shǎng
jué shǎng
zhòng shǎng
yùn shǎng
piān shǎng
tuō shǎng
jī shǎng
cùn shǎng
xīn shǎng
xié shǎng
jīng shǎng
lù shǎng
wán shǎng
xìng shǎng
làn shǎng
jiàn shǎng
miào shǎng
qīn shǎng
chūn shǎng
bāo shǎng
píng shǎng
jīng shǎng
xiè shǎng
guān shǎng
jī shǎng
chēng shǎng
míng shǎng
yōu shǎng
jiē shǎng
tuō shǎng
míng shǎng
zhuī shǎng
jiàn shǎng
shěn shǎng
qǐng shǎng
dì shǎng
⒈ 侥幸得赏;企求恩赏。
引《韩非子·备内》:“士无幸赏,无踰行。”
宋苏洵《几策·审势》:“冗兵骄狂,负力幸赏,而维持姑息之恩,不敢节也。”
⒉ 指(帝王)宠幸赏赐。
引宋叶适《宝谟阁直学士赠光禄大夫刘公墓志铭》:“刘超欲坏旧城改筑,国家何故捐数百万緡为军帅幸赏地?”
幸xìng(1)(名)幸福;幸运:荣~|三生有~。(2)(动)认为幸福而高兴:欣~|庆~|~灾乐祸。(3)(动)〈书〉望;希望:~勿推却。(4)(副)侥幸:~亏|~免。(5)(动)〈书〉宠幸:~臣。(6)(动)旧时指皇帝到达某地:巡~|临~。(7)姓。
赏读音:shǎng赏shǎng(1)(动)赏赐;奖赏:有~有罚。(2)(名)赏赐或奖赏的东西:悬~|领~。(3)姓。(4)(动)欣赏;观赏:~月|~花。(5)(动)赏识:赞~。