jiē qiào
jiē jiē
jiē wèi
jiē è
jiē dú
jiē huǐ
jiē tàn
jiē kǔ
jiē áo
jiē fèn
jiē tòng
jiē yù
jiē zhòng
jiē qū
jiē hū
jiē hū
jiē qiū
jiē shàng
jiē ò
jiē jīn
jiē fú
jiē fú
jiē xī
jiē jīng
jiē měi
jiē zāi
jiē jīn
jiē jiè
jiē xī
jiē hū
jiē lái
jiē mǐn
jiē yōu
jiē shí
jiē sòng
jiē shāng
jiē yà
jiē fú
jiē jù
jiē qì
jiē yǐn
jiē cù
jiē zàn
jiē cè
jiē hài
jiē zī
jiē wǎn
jiē xiàn
jiē yā
jiē shǎng
jiē kǎi
jiē yú
jiē yǎng
jiē yǒng
jiē chēng
jiē xī
jiē yuàn
jiē yì
jiē dào
jiē mù
jiē xī
jiē xū
shēng tòng
jiù tòng
xīn tòng
rěn tòng
jí tòng
jiān tòng
jiǎo tòng
nuǎn tòng
ruǎn tòng
zuò tòng
bìng tòng
fù tòng
kě tòng
zhǐ tòng
cháng tòng
gǎn tòng
kù tòng
ròu tòng
suān tòng
dùn tòng
jiē tòng
yǐn tòng
hài tòng
cì tòng
hù tòng
chù tòng
yú tòng
sōng tòng
zhí tòng
téng tòng
nài tòng
qì tòng
nuǎn tòng
xìn tòng
zhǒng tòng
fèn tòng
yǐn tòng
āi tòng
jīng tòng
cǎn tòng
kuì tòng
qù tòng
jiǎo tòng
jīng tòng
fèn tòng
kuān tòng
fēn tòng
chén tòng
chì tòng
bēi tòng
jù tòng
cǎn tòng
zhèn tòng
chuāng tòng
suān tòng
jí tòng
qiē tòng
dào tòng
yā tòng
chǔ tòng
chuàng tòng
dú tòng
shěn tòng
fù tòng
zhèng tòng
shāng tòng
qǔ tòng
chóu tòng
bào tòng
rú tòng
cè tòng
chuāng tòng
kǔ tòng
yuàn tòng
tóu tòng
zhèn tòng
chè tòng
jiǎ tòng
⒈ 嗟吁痛惜。
引《汉书·刘歆传》:“此乃有识者之所惜閔,士君子之所嗟痛也。”
《三国志·魏志·董卓传》“诸阿附卓者皆下狱死” 裴松之注引三国吴谢承《后汉书》:“君为王臣,世受汉恩,国主危难,曾不倒戈, 卓受天诛,而更嗟痛乎?”
《晋书·孝友传·孙晷》:“尚书张国明,州土之望,表荐晷,公车特徵。会卒,时年三十八,朝野嗟痛之。”
嗟jiē(1)(动)〈书〉叹息。(2)文言叹词。
痛读音:tòng痛tòng(1)(形)悲伤:~心。(2)(形)尽情地;深切地;彻底的:~快。(3)(形)疼痛。