zhòu jǐng
zhòu fú
zhòu lòu
zhòu fàn
zhòu máng
zhòu míng
zhòu jiàn
zhòu bǔ
zhòu qǐn
zhòu hūn
zhòu jǐn
zhòu xiāo
zhòu hūn
zhòu míng
zhòu xī
zhòu yè
zhòu rì
zhòu jìn
zhòu fēn
zhòu tuì
zhòu huì
zhòu jū
zhòu xíng
zhòu mù
zhòu jiān
zhòu jī
zhòu guāng
zhòu yǒng
zhòu sè
zhòu zè
zhòu jué
zhòu jiē
zhòu shí
zhòu huì
zhòu mián
zài mián
hè mián
cán mián
zhǎng mián
míng mián
qiān mián
shuì mián
chū mián
dōng mián
xià mián
lóng mián
dān mián
qiān mián
sān mián
gāo mián
chéng mián
shěn mián
bù mián
kuí mián
xuàn mián
qiān mián
zhòu mián
niú mián
cuī mián
gān mián
xiū mián
tíng mián
yàn mián
hān mián
rù mián
yǒng mián
hān mián
shú mián
wèng mián
yōng mián
chūn mián
ān mián
lù mián
shī mián
qiān mián
cháng mián
xiǎo mián
白昼睡眠;(好工具.)午睡。
⒈ 白昼睡眠;午睡。
引《南齐书·东昏侯纪》:“﹝帝﹞昼眠夜起如平常。”
唐白居易《睡起晏坐》诗:“后亭昼眠足,起坐春景暮。”
宋苏轼《乐全先生生日以铁拄杖为寿》诗之一:“入怀冰雪生秋思,倚壁蛟龙护昼眠。”
昼(名)从天亮到天黑的一段时间;白天:~夜|白~。
眠读音:mián眠mián(1)(名)睡眠:催~|失~|冬~|休~。(2)(名)某些动物在一段时间内不动不吃的现象。