zhòu jiē
zhòu guāng
zhòu xiāo
zhòu huì
zhòu jǐng
zhòu jū
zhòu yǒng
zhòu fàn
zhòu zè
zhòu hūn
zhòu hūn
zhòu jué
zhòu bǔ
zhòu fú
zhòu shí
zhòu huì
zhòu xíng
zhòu jiān
zhòu mù
zhòu mián
zhòu jiàn
zhòu xī
zhòu sè
zhòu lòu
zhòu yè
zhòu qǐn
zhòu fēn
zhòu jǐn
zhòu míng
zhòu máng
zhòu jī
zhòu jìn
zhòu rì
zhòu míng
zhòu tuì
huáng hūn
yín hūn
zuì hūn
qì hūn
yǔ hūn
lǎo hūn
tōng hūn
lè hūn
pò hūn
lián hūn
guān hūn
lùn hūn
zhòng hūn
mí hūn
dàn hūn
qún hūn
chán hūn
mái hūn
fēn hūn
mào hūn
āi hūn
cháo hūn
dìng hūn
chén hūn
xiōng hūn
lài hūn
mài hūn
mǎi hūn
dàn hūn
yūn hūn
bó hūn
jié hūn
qǐng hūn
míng hūn
chù hūn
mào hūn
chī hūn
wàng hūn
yán hūn
cái hūn
shén hūn
shěng hūn
diàn hūn
chóu hūn
zhì hūn
xiǎo hūn
fā hūn
chū hūn
dú hūn
fā hūn
wài hūn
yín hūn
yāo hūn
jǐng hūn
zǎo hūn
rè hūn
qiú hūn
míng hūn
luàn hūn
chén hūn
yī hūn
yōu hūn
hé hūn
shěn hūn
tóng hūn
chéng hūn
dān hūn
dōng hūn
àn hūn
yín hūn
wán hūn
zhòu hūn
jī hūn
mèn hūn
máo hūn
tóu hūn
dà hūn
kuáng hūn
yè hūn
chài hūn
xuǎn hūn
白昼昏暗。
白昼行婚礼。
⒈ 亦作“昼昬”。
⒉ 白昼昏暗。
引汉王褒《九怀·陶壅》:“浮云鬱兮昼昏,霾土忽兮塺塺。”
晋左思《吴都赋》:“红尘昼昬,流汗霡霂。”
唐方干《山中言事》诗:“书幌昼昏嵐气里,巢枝俯折雪声中。”
宋沉括《梦溪笔谈·象数一》:“阴森无时,重云昼昏。”
⒊ 白昼行婚礼。
引《新唐书·太宗二十一女传》:“初,主( 城阳公主 )之婚,帝使卜之,繇曰:‘二火皆食,始同荣,末同戚,请昼昏则吉。’”
昼(名)从天亮到天黑的一段时间;白天:~夜|白~。
昏读音:hūn昏hūn(1)(名)天刚黑的时候;黄昏:晨~。(2)(形)黑暗;模糊:~暗|~黄|~花。(3)(形)头脑迷糊;神志不清:~庸|~头~脑。(4)(动)失去知觉:~厥|~迷。〈古〉又同“婚”。