jiē huáng
jiē dì
jiē bái
jiē niè
jiē dǐ
jiē tiān
jiē zǎi
jiē bǎo
jiē pī
jiē fā
jiē jiē
jiē tiáo
jiē cān
jiē jiè
jiē duǎn
jiē xiǎn
jiē gān
jiē bǎng
jiē guō
jiē tiē
jiē shè
jiē jǔ
jiē jiāo
jiē xí
jiē bǎng
jiē lì
jiē jú
jiē chuān
jiē dì
jiē líng
jiē diào
jiē yáng
jiē kāi
jiē qiè
jiē yè
jiē zhài
jiē xiǎo
jiē chē
jiē tiě
jiē zhū
jiē lù
jiē shì
jiē mì
jiē zhōng
jiē gài
jiē pò
jiē tiāo
jiē mù
jiē dì
jiē tiē
fú tiē
ān tiē
gēng tiē
biāo tiē
liū tiē
mén tiē
qiān tiē
fū tiē
kǎ tiē
chuáng tiē
fàn tiē
zhāo tiē
lù tiē
dào tiē
fú tiē
zhuǎn tiē
qià tiē
jìng tiē
diǎn tiē
guō tiē
diào tiē
píng tiē
zhān tiē
tǐ tiē
zèng tiē
jǐn tiē
yù tiē
hù tiē
kān tiē
niē tiē
tái tiē
fàn tiē
rù tiē
piào tiē
mǐ tiē
wěn tiē
jiǎn tiē
chèn tiē
péi tiē
miè tiē
huàn tiē
lián tiē
chèn tiē
qiē tiē
zhāng tiē
jīn tiē
nián tiē
dāo tiē
bāng tiē
bǔ tiē
lù tiē
wēi tiē
tuǒ tiē
⒈ 亦作“揭帖”。犹张贴。
引宋苏辙《论衙前及诸役人不便札子》:“元祐四年六月九日勑:坊场钱并依上件助役钱,已得指挥,令封桩户房一就置簿揭贴。”
清方以智《通雅·器用》:“宋元丰中,詔中书例写一本,纳执政,分令诸房揭贴。谓揭而贴之。古贴帖通用。”
冰心《寄小读者》十八:“船抵西雅图之前一两天,他们曾用全体名义,写一篇勉励中国学生为国家争气的话,揭帖在甲板上。”
1. 把盖在上面的东西拿起,或把粘合着的东西分开:揭锅。揭幕。
2. 使隐瞒的事物显露:揭露。揭发。揭底。揭穿。揭短。揭晓。
3. 高举:揭竿而起。
4. 标示:揭橥(zhū)(本是作标记的小木桩,引申为标志。亦作“揭著”)。揭示。
5. 扛,持。
6. 姓。
贴读音:tiē贴tiē(1)(动)把薄片状的东西粘在另一个东西上:粘~|张~。(2)(动)紧挨:~近|~边。(3)(动)贴补。(4)(名)津贴:津~。