jiē shì
jiē qiè
jiē dì
jiē tiē
jiē huáng
jiē shè
jiē líng
jiē bǎng
jiē diào
jiē jiāo
jiē tiāo
jiē yè
jiē tiáo
jiē duǎn
jiē gān
jiē gài
jiē xiǎo
jiē xiǎn
jiē kāi
jiē lì
jiē mù
jiē guō
jiē niè
jiē dì
jiē bǎo
jiē dǐ
jiē fā
jiē yáng
jiē chuān
jiē jiē
jiē chē
jiē zhōng
jiē jú
jiē mì
jiē lù
jiē xí
jiē bǎng
jiē cān
jiē pò
jiē zhài
jiē pī
jiē zhū
jiē zǎi
jiē dì
jiē tiě
jiē tiān
jiē jǔ
jiē bái
jiē jiè
guān tiē
shú tiē
cǎo tiē
jí tiē
zhù tiē
lùn tiē
jūn tiē
hēi tiě
jiǎ tiē
fèng tiē
jiǎn tiē
wén tiē
shū tiē
fú tiē
rǔ tiē
xiāng tiē
xíng tiē
chū tiē
shuō tiē
bàng tiē
bǎng tiē
gù tiē
bǔ tiē
mǐ tiē
mó tiē
shì tiě
fù tiē
bǐng tiē
qǐng tiē
dài tiē
dú tiē
tái tiē
yù tiē
huà tiè
tái tiē
hūn tiē
lín tiè
bǎng tiē
piào tiē
xiè tiě
gēng tiě
jiào tiē
jūn tiě
liù tiē
jiān tiē
chūn tiě
fú tiē
pò tiē
bǐ tiē
yù tiē
tuǒ tiē
níng tiē
níng tiē
zì tiè
qǐng tiě
yǔn tiē
píng tiē
jiǎn tiē
jiǎn tiě
yāo tiē
bēi tiè
jiē tiě
pī tiē
yù tiē
huí tiē
yī tiē
ān tiē
fǎ tiè
dān tiē
míng tiě
jìn tiē
dìng tiē
fáng tiē
quàn tiē
é tiē
diào tiē
yào tiē
quán tiē
jiě tiē
bào tiě
sù tiē
hù tiē
fú tiē
yán tiē
kuò tiē
huàn tiě
tǐ tiē
qián tiē
lèi tiē
fǔ tiě
quán tiē
jīn tiē
qiān tiē
mò tiē
jià tiē
cóng tiē
fǔ tiē
tián tiē
gé tiē
bài tiě
bù tiē
yíng tiē
shǒu tiē
qiāng tiē
juàn tiē
pǔ tiē
quán tiē
yán tiē
揭帖jiētiě
(1) 古时监察部门长官揭发不法官吏的一种文书;也指旧时张帖的启事、文告(多指私人的)
英notice⒈ 见“揭贴”。
⒉ 古代公文的一种。
引元虞集《京畿都漕运使善政记》:“收支之数,有所勘会,止从本司揭帖图帐申报,无烦文也。”
《金瓶梅词话》第六九回:“节级缉捕领了西门庆钧语,当日即查访出各人名姓来,打了案件,到后晌时分,来西门庆宅内,呈递揭帖。”
清孔尚任《桃花扇·拜坛》:“寧南侯左良玉有本章一道,封投通政司;这是内阁揭帖,送来过目。”
⒊ 旧时称张贴的启事、公告。
引清孔尚任《桃花扇·听稗》:“小弟做了一篇留都防乱的揭帖,公讨其罪。”
叶圣陶《倪焕之》十二:“同时街头巷口发见些揭帖……一律不署姓名。”
旧时张贴的通告。
1. 把盖在上面的东西拿起,或把粘合着的东西分开:揭锅。揭幕。
2. 使隐瞒的事物显露:揭露。揭发。揭底。揭穿。揭短。揭晓。
3. 高举:揭竿而起。
4. 标示:揭橥(zhū)(本是作标记的小木桩,引申为标志。亦作“揭著”)。揭示。
5. 扛,持。
6. 姓。
帖读音:tiè,tiě,tiē[ tiě ]1. 便条:字帖儿。
2. 邀请客人的纸片:帖子。请帖。
3. 写着生辰八字的纸片:庚帖。换帖。
4. 量词,用于配合起来的若干味汤药:一帖中药。