suō wēng
miè wēng
kūn wēng
zǔ wēng
máng wēng
nán wēng
pān wēng
lǎo wēng
nǎi wēng
shè wēng
dīng wēng
gū wēng
lǚ wēng
bū wēng
jiā wēng
yuè wēng
liàn wēng
zēng wēng
cóng wēng
zuì wēng
cūn wēng
tián wēng
pó wēng
ér wēng
làng wēng
rǎng wēng
bì wēng
bái wēng
bēi wēng
fù wēng
jiǔ wēng
chǎn wēng
shū wēng
bó wēng
yú wēng
lè wēng
chū wēng
xiān wēng
fēng wēng
fù wēng
fú wēng
tiān wēng
dà wēng
bīng wēng
yú wēng
qīn wēng
hào wēng
lì wēng
hǎi wēng
diào wēng
dào wēng
fú wēng
shū wēng
ā wēng
fu weng
dōng wēng
qiáo wēng
⒈ 你的父亲。
引《汉书·项籍传》:“吾翁即汝翁。必欲亨乃翁,幸分我一盃羹。”
颜师古注:“翁,谓父也。”
《汉书·项籍传》:“乃,亦汝也。”
宋陆游《示儿》诗:“王师北定中原日,家祭无忘告乃翁。”
《明史·文苑传三·文徵明》:“一清(杨一清 )亟谓曰:‘子不知乃翁与我友耶?’”
⒉ 他的父亲。
引宋朱敦儒《念奴娇》词:“乃翁心里,没许多般事。”
明叶盛《水东日记·玉带生卷》:“刘廷美主事求作乃翁合葬挽辞,以《玉带生》轴为贄。”
称谓:(1) 父亲对儿女的自称。宋.陆游〈示儿〉诗:「王师北定中原日,家祭无忘告乃翁。」也作「乃父」、「乃公」。(2) 称他人的父亲。《明史.卷二八七.文苑传三.文征明传》:「子不知乃翁与我友邪?」
乃nǎi(1)〈书〉(2)(动)是;就(是);实在(是):失败~成功之母。(3)(连)于是:因山势高峻;~在山腰休息片刻。(4)(连)才:惟虚心~能进步。(5)(代)你;你的:~父|~兄。
翁读音:wēng翁wēng(1)(名)年老的男子:老~。(2)(名)父亲:乃~。(3)(名)丈夫的父亲:家~。(4)(名)妻子的父亲:岳~。