shè nán
shè gǔ
shè yàn
shè tán
shè tuán
shè jì
shè sài
shè gōng
shè běi
shè jiāo
shè zǎi
shè yuán
shè wéi
shè xué
shè qián
shè shén
shè bó
shè lín
shè jì
shè qún
shè rén
shè míng
shè mù
shè zōng
shè huì
shè zhǎng
shè wēng
shè yuán
shè sǐ
shè shī
shè miào
shè xī
shè shì
shè lì
shè cāng
shè xì
shè jiào
shè gǎo
shè kè
shè qíng
shè qū
shè shǔ
shè guǐ
ér wēng
bū wēng
bīng wēng
bái wēng
lǎo wēng
bó wēng
dà wēng
liàn wēng
zuì wēng
lì wēng
zēng wēng
shū wēng
cūn wēng
dīng wēng
bì wēng
fú wēng
zǔ wēng
hào wēng
suō wēng
pó wēng
dào wēng
diào wēng
hǎi wēng
chǎn wēng
bēi wēng
fēng wēng
tiān wēng
fù wēng
nán wēng
jiǔ wēng
xiān wēng
dōng wēng
yú wēng
fù wēng
qīn wēng
cóng wēng
kūn wēng
nǎi wēng
pān wēng
fú wēng
gū wēng
yuè wēng
máng wēng
fu weng
jiā wēng
rǎng wēng
qiáo wēng
shè wēng
lǚ wēng
shū wēng
chū wēng
làng wēng
lè wēng
yú wēng
miè wēng
tián wēng
ā wēng
⒈ 旧时对文士名流的尊称。
引宋蔡絛《西清诗话·方城高士》:“范谦叔居方城。有高士自言:昔乃白髮社翁,遇师授以神药,颜如渥丹。”
清李渔《慎鸾交·订游》:“小生请问老社翁来到敝乡,可曾徧閲山川,略亲歌舞?”
社shè(1)(名)共同工作或生活的一种集体组织:报~|合作~。(2)(名)古代把土神和祭土神的地方、日子和祭礼都叫社:春~|~日|~稷。
翁读音:wēng翁wēng(1)(名)年老的男子:老~。(2)(名)父亲:乃~。(3)(名)丈夫的父亲:家~。(4)(名)妻子的父亲:岳~。