zēng cháo
zēng zǔ
zēng chén
zēng qīng
zēng kēng
céng jīng
zēng yè
zēng kōng
zēng fù
zēng huī
zēng wēng
zēng shēng
zēng sūn
zēng shāng
zēng lǐng
céng qǔ
zēng yún
céng jīng
zēng bō
zēng jiā
zēng yá
zēng hóng
zēng lèi
zēng huá
céng jīng
zēng sī
zēng mén
zēng zhù
zēng yīn
zēng chéng
zēng mǐn
zēng jiǎn
zēng qiáo
zēng quán
zēng shǐ
zēng qióng
zēng náo
céng tán
zēng biāo
zēng ā
zēng shì
zēng biāo
zēng gǒng
zēng jiá
zēng sī
zēng diān
zēng shé
zēng diān
rǎng wēng
bēi wēng
diào wēng
tián wēng
liàn wēng
nán wēng
kūn wēng
lè wēng
bì wēng
miè wēng
pó wēng
yuè wēng
zēng wēng
jiǔ wēng
nǎi wēng
lì wēng
hào wēng
lǎo wēng
tiān wēng
lǚ wēng
làng wēng
shū wēng
chǎn wēng
bīng wēng
qiáo wēng
fu weng
fù wēng
dōng wēng
bū wēng
suō wēng
shū wēng
dīng wēng
fú wēng
pān wēng
máng wēng
yú wēng
bó wēng
bái wēng
dà wēng
jiā wēng
zǔ wēng
xiān wēng
dào wēng
yú wēng
cūn wēng
ér wēng
chū wēng
fú wēng
cóng wēng
fù wēng
ā wēng
gū wēng
shè wēng
zuì wēng
fēng wēng
hǎi wēng
qīn wēng
称他人的曾hAo86.祖父。
⒈ 称他人的曾祖父。
引唐杜甫《寄狄明府》诗:“汝门请从曾翁説,太后当朝多巧詆。”
1. 指与自己中间隔两代的亲属:曾祖父。曾孙。
2. 古同“增”,增加。
3. 竟,简直,还(hái ):“以君之力曾不能损魁父之丘,如太山、王屋何?”
4. 姓。
翁读音:wēng翁wēng(1)(名)年老的男子:老~。(2)(名)父亲:乃~。(3)(名)丈夫的父亲:家~。(4)(名)妻子的父亲:岳~。